Chương 11: (Vô Đề)

Lại một đêm nán lại, lần này rửa mặt chải đầu chẳng cần nơm nớp lo sợ đánh thức giấc mộng của ai, bởi lẽ khi Tống Dã Chi gõ cửa, giường đã trống không, người đi từ lúc nào. Đến khi ngồi vào bàn ăn, cậu mới hay tin Dịch Thanh Nguy và Thẩm Lạc Giai đều đã sớm ra khỏi nhà, đến trường giải quyết công việc.

Dùng xong bữa sáng, Tống Anh Quân liền nói hôm nay nhất định phải đi, Dịch Vĩ Công giữ người: "Chơi thêm mấy ngày đi, hôm nay hai ta có thể tìm một cái hồ, đục băng câu cá mùa đông."

Tống Anh Quân: "Để hôm khác tôi mang cần câu đến tìm ông, hôm nay không được, lão Đào hôm nay phải đến rồi."

Biết nhà ông có việc, Dịch Vĩ Công cũng không giữ nữa. Ngược lại, Triệu Hoan Dữ vốn tính không thích cô đơn, giúp Tống Dã Chi xách hai túi quần áo, cùng nhau ra về, đứng ở cửa vẫy tay với Dịch Vĩ Công: "Yên tâm đi, cháu sẽ chăm sóc tốt cho họ."

Dịch Vĩ Công xua tay bảo cô đi: "Con nhóc thối tha, nhớ bảo lại với anh trai con một tiếng."

Nhóm đàn em dạo gần đây đang thực hiện một đề tài nghiên cứu, mời Dịch Thanh Nguy đến giúp đỡ chỉ đạo, hôm qua anh vội vàng từ chối, cảm thấy áy náy, nên hôm nay đã đến trường từ sớm.

"Chú ơi, mau đến nhà Tiểu Dã, cứu mạng!!!"

Khi đang làm thí nghiệm, điện thoại báo có tin nhắn, Dịch Thanh Nguy thường sẽ không để ý. Anh tháo găng tay ra, cầm điện thoại lên, dòng tin này đã được gửi đi từ nửa tiếng trước.

Cuối tin nhắn còn có mấy dấu chấm than, trái tim Dịch Thanh Nguy như hẫng đi vài nhịp.

Anh gọi điện thoại lại ngay, vội vàng bước ra ngoài, thậm chí còn chạy, nữ đàn em ở phía sau gọi: "Đàn anh! Áo còn chưa cởi!"

Nhưng Dịch Thanh Nguy nào còn để ý đến những thứ đó, trên chiếc áo blouse trắng tinh còn vương lại vết máu của xác động vật mà anh vừa vô ý chạm phải, càng nhìn anh càng thấy hoảng loạn. May mắn thay, điện thoại nhanh chóng được nhấc máy.

"Alo! Chú nhỏ!"

Giọng Triệu Hoan Dữ rất kích động, nhưng không hề có tiếng khóc, Dịch Thanh Nguy nghĩ, tình hình không đến nỗi quá tệ.

"Có chuyện gì vậy?"

"Bố của Tiểu Dã đến rồi! Muốn mang cậu ấy đi! Chú mau đến cứu cậu ấy nhanh!"

Bước chân Dịch Thanh Nguy chậm lại, thở ra một hơi, dựa vào tường, một tay cởi áo blouse trắng, anh nói: "Triệu Hoan Dữ, chú còn tưởng có án mạng xảy ra cơ."

Triệu Hoan Dữ nhớ lại, cách dùng từ có hơi gây hiểu lầm, nhưng theo cô thấy, việc cưỡng ép mang Tống Dã Chi đi, chẳng khác nào cướp đoạt sinh mạng.

Dịch Thanh Nguy: "Bây giờ thế nào rồi?"

Triệu Hoan Dữ: "Tiểu Dã không chịu nói một lời nào, chú Tống Tuấn suýt chút nữa đã động tay đánh cậu ấy rồi."

Ai nỡ lòng nào đánh cậu ấy.

"Ông Tống của cháu đâu?"

Triệu Hoan Dữ: "Đang che chở đấy, nếu không thì đã bị tát cho rồi, giơ tay lên định đánh mà."

Dịch Thanh Nguy cuối cùng dặn dò: "Cháu cứ đứng yên lặng một bên, đừng có nhúng tay vào."

Bên này Triệu Hoan Dữ cúp điện thoại rồi vào nhà, chưa được mấy khắc, điện thoại của Tống Tuấn đã vang lên. Triệu Hoan Dữ thấy Tống Tuấn chỉ nói vài câu đã nhìn mình một cái, cô đoán trúng phóc, khẽ chạm vào cánh tay Tống Dã Chi, nhỏ giọng nói: "Chú nhỏ gọi đó."

Vốn là đến đón Đào Quốc Sinh, ai ngờ Tống Tuấn cũng đi cùng. Vừa xuống máy bay còn chưa kịp thở, nếu không có Tống Anh Quân ngăn cản, phỏng chừng đã tóm được Tống Dã Chi ở sân bay, bắt lên chuyến bay trở về rồi.

Lần này Tống Tuấn hạ quyết tâm phải mang người về Thâm Quyến, trùng hợp thay, Tống Dã Chi cũng hạ quyết tâm phải ở lại Bắc Kinh. Cậu không sợ hãi, chỉ cảm thấy mệt mỏi. Tống Tuấn ép cậu nói ra lý do không muốn về cùng mình, chẳng qua là vì biết rõ tính cách của Tống Dã Chi, sẽ không đem chuyện của Tôn Tú ra nói trước mặt ông nội.

Cậu giữ vững lập trường, nhưng lại không nói một lời nào, trở thành một đứa trẻ bướng bỉnh vô lý.

Cuối cùng Tống Tuấn hỏi: "Được thôi, ở nhà hàng nào?"

Cúp điện thoại, Tống Tuấn vẫn còn tươi cười, ngón trỏ gõ nhẹ lên trán Triệu Hoan Dữ, nói: "Nhóc con lớn rồi, hồi xưa chú đi còn đang m*t bình sữa, hôm nay đã học được cách gọi cứu binh."

Triệu Hoan Dữ lè lưỡi, thuận theo trèo lên: "Chú Tống Tuấn, cứ để Tiểu Dã ở đây đi, bọn cháu sẽ..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!