Tối hôm đó, Chung Tức luôn ôm Hoắc Tiểu Bão trong lòng, dù Hoắc Tiểu Bão đã ngủ say, anh vẫn không nỡ buông tay.
Thực ra, Hoắc Tiểu Bão đã tự ngủ riêng từ rất sớm, nhưng Chung Tức dần nhận ra rằng việc rèn luyện tính độc lập cho con trẻ rất dễ, ngược lại, sự phụ thuộc của người lớn vào con cái lại khó mà từ bỏ được.
Anh nằm trên giường, ôm lấy thân hình bé nhỏ của Hoắc Tiểu Bão, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, tâm trạng anh trôi nổi giữa những âm thanh của thủy triều, lặng lẽ mà sóng ngầm vẫn cuộn trào. Anh không phân định được mình là tảng đá ven bờ hay là những con sóng vỡ vụn nữa.
Cho đến khi đêm đã khuya, anh mới nghĩ, mình có ngôi sao của riêng mình.
Anh không phải là thủy triều bị mặt trăng điều khiển, cũng không phải là tảng đá ngày qua ngày bị nước biển bào mòn mà không thể thoát ra, lại càng không phải là con sóng yếu ớt dễ dàng tan biến. Anh có ngôi sao của riêng mình.
Anh cúi đầu hôn nhẹ lên gương mặt say ngủ của Hoắc Tiểu Bão, tâm trạng dần dần lắng lại.
Hôm sau, ông chủ tiệm gỗ đã vận chuyển đợt gỗ đầu tiên đến, được công nhân khuân vác lên núi. Đài quan sát sao của anh chính thức khởi công. Mặc dù Chung Tức không tự tay xây dựng nhưng anh luôn ở bên cạnh hỗ trợ, thỉnh thoảng, Hoắc Tiểu Bão cũng chạy đến xem.
Lúc bận rộn, trên núi không có chỗ nào để nghỉ chân, Chung Tức đành dẫn Hoắc Tiểu Bão đến chợ trên đảo dạo chơi. Đảo Đông Thăng có một khu chợ nổi tiếng, phần lớn người đến đây là người trẻ tuổi, ở chợ bán rất nhiều đồ trang sức làm từ vỏ sò.
Chung Tức mượn xe đạp có ghế trẻ em của hàng xóm, chuẩn bị chở Hoắc Tiểu Bão đi. Chu Phỉ vội vàng bước ra, cầm hai chiếc khăn quàng cổ màu xanh lá đậm, một lớn một nhỏ: "Quàng khăn vào, đừng để bị lạnh."
Lần đầu tiên được ngồi ghế trẻ em trên xe đạp, Hoắc Tiểu Bão vặn vẹo trong ghế, còn yêu cầu: "Đốm đi cùng nữa!"
Chung Tức vừa quàng khăn cho cậu nhóc vừa nói: "Bên ngoài lạnh lắm, Đốm phải ở nhà với ông bà ngoại."
"Vậy à." Hoắc Tiểu Bão miễn cưỡng đồng ý.
Chung Tức đạp xe dọc theo con đường nhỏ uốn lượn ven biển, từ từ rời khỏi làng Vân Thủy. Mặc dù gió lạnh thổi tới trước mặt, anh vẫn không cảm thấy lạnh. Anh quay sang hỏi: "Tiểu Bão, lạnh không con?"
Hoắc Tiểu Bão che nửa mặt trong chiếc khăn quàng cổ, dang đôi tay, đôi chân ngắn ngủn ra, nói: "Không lạnh!"
"Sắp tới rồi, Tiểu Bão cố thêm chút nhé."
Hoắc Tiểu Bão cũng giơ chân đạp trong không khí, làm động tác "ra tay giúp mẹ", kèm theo tiếng "ây dà" cực kỳ hăng hái. Chung Tức bật cười, khóe miệng cong lên.
Con đường trên đảo ngoằn ngoèo, thoai thoải dốc, đạp xe cũng khá tốn sức, may mà ánh nắng hôm nay dịu nhẹ, khiến tâm trạng Chung Tức thật thư thái. Anh chở Hoắc Tiểu Bão băng qua rừng cây phủ màu nắng, gặp những ngư dân đi lao động từ sáng sớm. Ở phía xa có một ngọn hải đăng nơi mặt trời lặn xuống, nghe nói khi chiều tà, ngọn hải đăng sẽ rực rỡ như một viên ngọc treo lơ lửng trên biển.
Chung Tức nói: "Tiểu Bão, tối nay mình đến đây nhé?"
Hoắc Tiểu Bão còn chưa nhìn rõ nơi anh chỉ, đã nhanh nhảu hùa theo: "Được! Đi với mẹ!"
Đến nơi, vừa vào trong chợ, vô số món đồ trang sức làm từ vỏ sò sáng lấp lánh khiến hai mẹ con lóa hết cả mắt.
Hoắc Tiểu Bão liên tục thốt lên: "Wow!"
Người trong chợ cũng lần đầu tiên thấy nhóc, ai nấy đều tò mò. Rất nhanh, Hoắc Tiểu Bão trở thành "điểm sáng" của cả chợ, các cô gái trẻ xúm lại khen không ngớt: "Dễ thương quá! Sao lại có em bé xinh xắn thế này, nhỏ xíu, còn ngoan quá chừng!"
Hoắc Tiểu Bão ngượng ngùng, dúi mặt vào cổ Chung Tức. Mãi đến khi một cô gái đưa chiếc chuông gió làm từ vỏ sò rung lên bên tai nhóc, nhóc mới chậm rãi ngẩng đầu lên. "Tặng em nhé?"
Hoắc Tiểu Bão lí nhí: "Cảm ơn chị."
Chung Tức nhắc nhở: "Con nói với chị, con tên gì nào?"
Hoắc Tiểu Bão lấy hết can đảm, giới thiệu: "Chào chị, em tên là Hoắc Hiển Duẫn, tên ở nhà là Hoắc Tiểu Bão."
Cô gái lập tức đưa chiếc chuông gió cho nhóc.
Dạo hết một vòng chợ, Hoắc Tiểu Bão đã có hai chiếc vòng tay nhỏ, một con thỏ làm từ vỏ sò, và một cái chuông gió, mà Chung Tức không phải tốn một xu.
Hoắc Tiểu Bão đưa một chiếc vòng cho Chung Tức: "Mẹ một cái, Tiểu Bão một cái."
Chung Tức nhận lấy, đeo vào cổ tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!