Chương 29: (Vô Đề)

Hoắc Tư Thừa nhướng mày, ánh mắt đầy ý cười. Như thể đã chờ đợi từ lâu.

Chung Tức lùi lại một bước trong trạng thái đờ đẫn, vẻ mặt từ cứng đờ dần chuyển sang khó tin, như không muốn tin, cậu liền quay người định bỏ đi, nhưng Hoắc Tư Thừa nói: "Chúng ta không phải hẹn ở đây sao?"

Giọng nói của hắn như một tiếng sấm, phá hủy tia hy vọng cuối cùng của Chung Tức. Chung Tức luống cuống lùi lại, tựa vào một bàn ăn khác.

"Không phải, không phải..."

"Ban đầu chúng ta hẹn ở cổng trường, là anh đề nghị đổi sang nơi này, em còn bảo sẽ dẫn anh đi dạo khu Đông, sau đó đến nhà hàng lẩu nổi tiếng ở thành phố Thế Kỷ ăn tối, đúng không?"

Hơi thở của Chung Tức càng lúc càng nặng nề, các khớp ngón tay bám vào thành bàn trở nên trắng bệch vì dùng lực, cậu phủ định: "Không phải."

Cả quán cà phê đều sáng đèn, sàn gỗ và cây sung lá đàn bên cửa sổ thật hài hòa, màu xám đậm và nâu nhạt tương phản đẹp mắt, hương thơm của cà phê cùng tiếng dương cầm du dương lan ra. Rõ ràng là không gian ấm áp thoải mái, nhưng lại khiến Chung Tức cảm thấy căng thẳng.

"Chung Tức."

"Anh đừng gọi tên tôi!"

Cơn tức giận của Chung Tức bị đẩy lên đến đỉnh điểm, cậu đỏ mắt chất vấn Hoắc Tư Thừa: "Tại sao anh có thể dùng tài khoản của Thẩm Bân Bạch để nhắn tin cho tôi?"

"Tại sao anh không thể là Thẩm Bân Bạch?"

"Anh không phải! Anh có hiểu thiên văn học không? Anh có biết trong một năm qua tôi và anh ấy đã trò chuyện bao nhiêu không? Anh có biết ở đâu và khi nào có thể nhìn thấy chòm sao Nam Thập Tự không? Anh biết bao nhiêu hành tinh? Anh có biết trải nghiệm tiết kiệm ăn uống và đi làm thêm để mua một cái kính thiên văn là như thế nào không? Anh hoàn toàn không biết gì cả!"

Hoắc Tư Thừa im lặng.

"Không biết những điều này, anh có tư cách gì nói mình là Thẩm Bân Bạch?" Chung Tức đã lấy lại bình tĩnh, cậu nắm chặt tay thành nắm đấm, trút hết sự tức giận trong lòng: "Tại sao anh lại ở đây? Anh đã làm gì Thẩm Bân Bạch? Anh đe dọa anh ấy phải không?"

Hoắc Tư Thừa không hề hoảng hốt, hắn vẫn bình thản, trong mắt mang theo nụ cười trêu đùa, như thể mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của bản thân. Hắn ngả người tựa vào lưng ghế, nhún vai, vô tội nói: "Anh không đe dọa anh ta, là anh ta tự từ bỏ."

"Thế này không phải đe dọa sao? Ai ở trong Liên minh này mà không sợ anh?"

Ánh mắt Hoắc Tư Thừa hơi trầm xuống.

Hắn đột nhiên đứng dậy đi về phía Chung Tức, "Nói chuyện qua màn hình sẽ tự tô đẹp về một người, em chỉ thích kẻ đó trong tưởng tượng của mình thôi. Sự điềm đạm và hoà nhã mà hắn ta thể hiện khi nói chuyện với em, thực tế lại không chịu nổi dù chỉ một đòn."

Chung Tức không còn đường lùi.

Hoắc Tư Thừa cười khinh: "Tôi chưa từng thấy ai nhát gan như vậy, kẻ đó thậm chí còn không dám thừa nhận mối quan hệ của hai người trước mặt anh, em thích một gã như vậy sao?"

Chung Tức cảm thấy lạnh sống lưng, một cảm giác sợ hãi khó tả chạy khắp cơ thể, cậu lạnh lùng nói: "Liên quan gì đến anh?"

"Anh đúng là thích em, nhưng ý nghĩ đầu tiên của anh không phải là chia rẽ hai người, đáng tiếc là anh còn chưa nói gì, hắn ta đã tự động từ bỏ, điều này không phải lỗi của anh, chỉ có thể nói--" Hoắc Tư Thừa cúi người lại gần Chung Tức, nhìn thẳng vào mắt Chung Tức, cười nói: "Hai người không có duyên phận."

Lông mi Chung Tức khẽ run, tròng mắt ngấn lệ.

Cậu vô cùng hối hận về phát súng đã bắn trong xe rà phá bom mìn.

Tại sao lại là Hoắc Tư Thừa?

Tại sao lại là Hoắc Tư Thừa?

Cậu vẫn không muốn tin, cậu chạy ra khỏi quán cà phê, chạy thẳng đến trạm xe, mua vé chuyến sớm nhất đi thẳng đến Đại học Công nghệ Tinh Hải, hành trình mất ba tiếng. Sau khi lên xe, Chung Tức không ngừng run rẩy, hành khách bên cạnh hỏi cậu có cần giúp đỡ không, Chung Tức lắc đầu.

Trong radio trên xe đang phát tin: Thống đốc Liên minh Hoắc Chấn Lâm đã tham dự hội nghị báo cáo ô nhiễm không khí của Hiệp hội Môi trường Liên minh vào sáng ngày 29, chỉ ra phương hướng tương lai cho ngành công nghiệp năng lượng mới...

Chung Tức cảm thấy khó thở.

Trước khi Hoắc Tư Thừa xuất hiện, Chung Tức và kẻ đó không có chút liên quan nào, cậu thậm chí không biết ba chữ Hoắc Tư Thừa là cái tên mà ai trong học viện cũng biết. Sau khi Hoắc Tư Thừa xuất hiện, cuộc sống của Chung Tức đâu đâu cũng có dấu ấn của Hoắc Tư Thừa, như hình với bóng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!