Chương 25: (Vô Đề)

Khi Hoắc Tư Thừa chống nạng, nói muốn xuống lầu nấu bữa sáng, Kỳ Gia Nhiên còn tưởng mình nghe nhầm, cậu ta hỏi lại: "Giám đốc, anh muốn ăn gì ạ? Để tôi làm cho anh ngay."

Nhưng Hoắc Tư Thừa cứ đi từng bước xuống cầu thang, "Không cần đâu."

Nẹp chân của hắn vẫn chưa tháo, di chuyển vẫn còn khó khăn, may mà khả năng giữ thăng bằng của hắn tốt, lại có đủ sức để chống đỡ. Kỳ Gia Nhiên bám sát phía sau, mắt dõi theo cây nạng của Hoắc Tư Thừa, mỗi khi hắn xuống một bậc thang đều khiến cậu ta lo lắng đến thót tim.

"Anh định tự tay nấu bữa sáng cho anh Chung sao?"

Nhìn Hoắc Tư Thừa bước vào bếp, xắn tay áo ở nhà lên, Kỳ Gia Nhiên cuối cùng cũng hiểu ra, sắc mặt cậu ta cứng đờ, thăm dò hỏi: "Hay là anh hướng dẫn đi, để tôi nấu thay cho?"

"Không cần đâu." Hoắc Tư Thừa vẫn giữ câu nói đó, hắn thành thạo lấy nguyên liệu từ tủ lạnh, đặt vào bồn rửa.

Kỳ Gia Nhiên chưa từng thấy một Hoắc Tư Thừa như vậy, không phải vị Thống đốc tương lai hô mưa gọi gió trên tin tức, mà là "vị giám đốc bận rộn vẫn không quên tự tay nấu nướng" thường bị đem ra đùa cợt trên mục tin tức giải trí.

Bỗng Kỳ Gia Nhiên bắt đầu hoài nghi những phán đoán của mình mấy ngày nay.

Cậu ta như hình với bóng đi theo Hoắc Tư Thừa, cố gắng nâng cao sự hiện diện của bản thân, cậu ta liên tục hỏi Hoắc Tư Thừa có cần uống nước không, có muốn nghỉ ngơi không, đều bị Hoắc Tư Thừa từ chối.

"Giám đốc ơi, anh uống thuốc trước đã."

Lúc này Hoắc Tư Thừa mới dành ra nửa phút, nhận lấy cốc nước từ tay Kỳ Gia Nhiên, uống thuốc điều trị tổn thương thần kinh.

"Lấy hộp sữa bột qua đây." Hoắc Tư Thừa ra lệnh.

Kỳ Gia Nhiên theo lệnh đặt hộp sữa bột của Hoắc Tiểu Bão bên cạnh Hoắc Tư Thừa, Hoắc Tư Thừa vừa nấu mì cho Chung Tức vừa không quên pha sữa cho Hoắc Tiểu Bão. Nghĩ đến Hoắc Tiểu Bão, Kỳ Gia Nhiên cuối cùng cũng hiểu được có một điểm bản thân mãi mãi không thể sánh bằng Chung Tức.

Chung Tức có một đứa con.

Hoắc Tư Thừa rất yêu đứa trẻ này.

Vì đứa trẻ, giữa hắn và Chung Tức sẽ mãi có một mối liên hệ tình cảm không thể cắt đứt, dù quan hệ của hai người có rạn nứt đi chăng nữa, nhưng con cái luôn muốn ba mẹ ở bên nhau, Hoắc Tư Thừa vẫn sẽ mềm lòng, sẽ chủ động làm lành, sẽ gắng gượng đôi chân bị thương, dựa vào mép bàn bếp, nấu mì cho Chung Tức.

Giống như dù Hoắc Chấn Lâm có yêu thích đứa con trai Hoắc Tử Thư do Nguyễn Vân Tranh sinh cho ông ta đến đâu, dù Hoắc Tử Thư có ngoan ngoãn hiểu chuyện thế nào, thì Hoắc Chấn Lâm cũng sẽ không đặt Hoắc Tử Thư và Hoắc Tư Thừa ở vị trí quan trọng ngang nhau.

Bởi vì ý nghĩa khác nhau.

Nguyễn Vân Tranh cũng từng nhắc đến điểm này, nhưng lúc đó bà ta thẳng thắn hỏi Kỳ Gia Nhiên: Cậu muốn có được tình yêu của Hoắc Tư Thừa, hay danh hiệu phu nhân thống đốc tương lai hơn?

Kỳ Gia Nhiên cúi đầu, im lặng không đáp.

Nguyễn Vân Tranh nói, phải từ từ tính toán.

Kỳ Gia Nhiên cố nén lại sự lo lắng và bất an trong lòng, mỉm cười hỏi Hoắc Tư Thừa: "Giám đốc ơi, để tôi phụ anh nhé, rau xanh tôi đã rửa sạch rồi, để trong đĩa đây ạ."

Hoắc Tư Thừa không phản ứng lại mấy, chỉ nói: "Cảm ơn."

Hắn nấu một bát mì nước trong, nói là nước trong nhưng nguyên liệu phong phú, ngoài trứng ốp la còn có sợi thịt và tôm khô. Hoắc Tư Thừa nếm thử vị, rồi đưa khay thức ăn cho Kỳ Gia Nhiên, nói: "Giúp tôi bưng lên trước đi."

Trong lòng Kỳ Gia Nhiên cực kỳ không muốn bưng, nhưng cũng đành phải nghe lời.

Cậu ta đứng thẫn thờ ngoài hành lang, muốn nghe được nội dung trò chuyện bên trong, nhưng cách âm ở nơi này quá tốt, Kỳ Gia Nhiên gần như không nghe được giọng nói của Hoắc Tư Thừa.

Một lúc sau, Hoắc Tư Thừa bước ra, nói với Kỳ Gia Nhiên: "Trà dâu tằm hoa nhài cậu pha hôm qua còn không?"

Mắt Kỳ Gia Nhiên sáng lên, câu "còn ạ" vừa đến miệng, đã nghe Hoắc Tư Thừa nói tiếp: "Pha xong rót một ly cho Chung Tức."

Nụ cười của Kỳ Gia Nhiên trở nên cứng đờ trên môi.

"Vậy... vậy anh có thích uống không?" Cậu ta hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!