Chương 68: (Vô Đề)

Để chúc mừng Chung Tức lần đầu tiên nhận phỏng vấn với giới truyền thông, Du Khả Ngọc đặc biệt làm ra một chiếc bánh kem xoài. Lúc này, Chung Tức đang ngồi một mình trước cửa nhà gỗ. Du Khả Ngọc đưa bánh cho anh: "Ăn thử đi, Tiểu Bão nãy ăn nhiều lắm luôn."

Chung Tức mỉm cười với anh. Du Khả Ngọc ngồi xuống bên cạnh Chung Tức: "Anh rất ngạc nhiên về thái độ gần đây của em đối với Tư Thừa đấy."

"Anh đang nói đỡ cho anh ta à?"

"Tất nhiên là không, anh luôn đứng về phía em mà."

Chung Tức ăn một miếng bánh, rồi nhìn lên bầu trời đầy sao cao tít tắp, nói nhỏ: "Thái độ của em với anh ta bây giờ chẳng phải giống như thái độ của anh ta với em trước đây à? Vừa đánh vừa xoa để anh ta biết rằng mình có thể làm được, nhưng vẫn để lơ lửng thế, giống khi xưa anh ta bắt em phải đợi, đợi đến tận ba năm vậy."

Chung Tức nhìn sang Du Khả Ngọc, không kìm lòng được mà tâm sự: "Thời gian anh ta theo đuổi em, anh đều thấy rõ, có những nỗi khổ không nói nên lời, có lẽ chỉ có anh mới hiểu được."

"Anh hiểu mà."

"Anh ta đối xử rất tốt với em, cũng rất yêu em, chỉ là..." Chung Tức cúi đầu, thở dài: "Đôi khi em thấy thật không công bằng, lúc đó anh ta chen vào cuộc đời em như vậy, ngoài anh ra, không ai thấy anh ta có vấn đề gì, ai cũng nói em quyến rũ anh ta, giờ em chỉ trêu anh ta một chút, mọi người lại thấy kỳ lạ, cho rằng em không nên như vậy."

"Việc trêu cậu ấy có làm em cảm thấy vui không?"

"Có chứ, hóa ra nắm quyền chủ động trong chuyện tình cảm lại thú vị như thế, em bỗng hiểu được tại sao lúc đó anh ta lại thích em, giống như đang chơi cùng thú cưng vậy."

Du Khả Ngọc mỉm cười, "Vậy em đã nghĩ kỹ chuyện sau này chưa? Còn muốn tái hôn với cậu ấy nữa không?"

Chung Tức mím môi không nói.

"Tiểu Tức à, có lẽ hai người còn thiếu một lần trò chuyện thẳng thắn, bây giờ cậu ấy không biết em muốn gì, em cũng không biết cậu ấy muốn gì, cứ dây dưa như vậy thì không có ý nghĩa gì."

"Nếu vì con-"

Du Khả Ngọc ngắt lời Chung Tức, "Tiểu Tức, thằng bé sẽ không thiếu tình thương của cha đâu, dù hai người không ở bên nhau, với tình yêu của Tư Thừa dành cho con, cậu ấy tuyệt đối sẽ không để Tiểu Bão phải chịu thiệt thòi, vì vậy, bây giờ em chỉ cần nghĩ cho bản thân mình, em phải tự hỏi chính mình."

Chung Tức đờ đẫn nhìn ra mặt biển xa xa.

"Thực ra trong lòng em rất rõ, quay về bên cạnh anh ta không phải chuyện dễ dàng, dù em không làm chim hoàng yến trong phủ Thống đốc, ở bên ngoài phát triển sự nghiệp của mình, nhưng chỉ cần anh ta còn ngồi ở vị trí đó một ngày, sự chú ý và bàn tán em nhận được sẽ không ít đi, những cuộc phỏng vấn như hôm nay chắc chắn sẽ nhiều đếm không xuể, vậy tại sao còn muốn ở bên nhau?

Chắc chắn không phải vì con, cũng không phải vì anh ta giờ đây đã hạ mình cầu xin em."

Du Khả Ngọc nói với Chung Tức: "Anh thì nghĩ, chắc chắn là vì em biết rõ mình vẫn còn yêu cậu ấy á, không phải tình nghĩa vợ chồng nhiều năm đâu, mà là vẫn còn rung động vì cậu ấy."

"Giống bảy năm trước, giây trước em còn khóc đòi bỏ học để tránh xa Hoắc Tư Thừa, giây sau khi thấy cậu ấy từ đám đông bước về phía em, em vẫn ngẩn ngơ nhìn cậu ấy, không thể bước đi nổi."

Chung Tức im lặng rất lâu.

Lâu đến nỗi Du Khả Ngọc cảm thấy gió đêm nay thật lạnh, đưa tay lên giữ cổ áo, bỗng nghe Chung Tức cất tiếng.

"Nhưng Hoắc Tư Thừa đâu còn hấp dẫn như bảy năm trước, bây giờ anh ta chỉ là một ông chồng bị bỏ, rơi vào khủng hoảng tuổi ba mươi, anh không thấy anh ta không còn đẹp trai như trước sao?"

Du Khả Ngọc bật cười khúc khích, biểu cảm của Chung Tức khi nói những lời này, bỗng chốc trùng khớp với bảy năm trước.

Du Khả Ngọc cố ý nói: "Không còn hấp dẫn đến vậy sao, thế sao hồi sáng tinh mơ ai đó lại bảo A Huyên đến nhà gỗ đón ông chồng ba mươi tuổi bị bỏ kia đi ăn sáng vậy?"

Sắc mặt Chung Tức ngượng ngùng, cứng miệng nói: "Không liên quan đến em."

Du Khả Ngọc cười vỗ vỗ vai Chung Tức.

"Từ từ suy nghĩ nhé, Tiểu Tức, có anh ở bên cạnh em mà."

Tiếng thuỷ triều dâng cao từng đợt, ánh trăng dần chìm xuống.

Hoắc Tư Thừa nghỉ mười ngày, cuộc sống trên đảo thật nhàn nhã, thoải mái, thời gian trôi qua rất nhanh. Hoắc Tư Thừa nhìn kỳ nghỉ sắp kết thúc nhưng cũng chẳng thể làm gì khác, dạo này Chung Tức đang chuẩn bị thi vào Viện nghiên cứu Thiên văn, thêm cả việc ở đài phát thanh, mỗi ngày đều bận rộn không ngơi nghỉ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!