Chương 47: (Vô Đề)

Khi Ly ca nhi tìm đến chỗ Lý Nhiên và Diệp Khê đang đứng, liền thấy hai người họ cười tủm tỉm nhìn mình. Cậu lập tức hiểu ra, chắc chắn họ đã nhìn thấy Lý Tập rồi.

"Cười cái gì mà cười?" Ly ca nhi ngẩng cổ, hơi xấu hổ hỏi.

Diệp Khê cười cười: "Lý Tập là người không tồi, còn đặc biệt đến tìm ngươi nói chuyện nữa kìa."

Lý Nhiên thì lấy tay che miệng cười: "Còn biết giúp Ly ca nhi bán rau nữa đấy."

Ly ca nhi mím môi, ngượng ngùng nói nhỏ: "Người ta ngốc nghếch lắm."

"Giờ cứ chờ xem khi nào hắn chia nhà thôi. Đã hứa với ngươi thì chắc chắn không phải hứa suông đâu." Diệp Khê nói.

Ly ca nhi khẽ gật đầu: "Ừm."

Lúc này đã gần trưa, người ở chợ cũng dần thưa thớt. Ba người Diệp Khê làm xong việc, liền cùng nhau đi bộ trở về thôn Sơn Tú.

Về đến sân nhà giữa sườn núi, Diệp Khê tùy tiện nấu một tô mì lót dạ, sau đó ra thả gà vịt, bảo nai con trông sân, còn mình thì băm ít cỏ tươi ném vào chuồng heo.

Sau đó cậu vào nhà, mở tủ ra tìm cái áo bông cũ của Lâm Tướng Sơn, tháo phần bông bên trong ra định để làm một đôi giày. Còn phần áo thì sẽ mua vài lạng bông mới để nhồi lại cho ấm, áo bông của cậu thì vẫn còn mặc được, năm ngoái mẹ mới may cho một chiếc mới, chắc còn dùng tốt được thêm ba năm nữa.

Tháo áo lấy bông cũ cho vào chậu nước, thêm ít hạt xà phòng giặt sạch, rồi đem phơi nắng chờ khô, sau đó có thể nhét vào giày.

Phần vải vụn còn lại, Diệp Khê cũng tiếc không muốn vứt, liền vá lại, thêm ít bông cũ nhồi vào, làm thành một cái đệm nhỏ lót vào giỏ cho nai con. Trời lạnh rồi, nó cũng cần ấm áp.

Nhân lúc trời nắng, Diệp Khê định mang đống áo mỏng ra giặt sạch, phơi khô rồi cất vào tủ.

Nào ngờ vừa mở tủ đã thấy chiếc gối mà Lâm Tướng Sơn vẫn nằm đã bung chỉ, phần lõi bên trong lộ ra. Ở đây người ta thường nhét lõi gối bằng vỏ trấu hay hạt cao lương đã phơi khô.

Diệp Khê chợt nhớ ra, hình như ở chỗ con suối nhỏ có một cây thảo quyết minh đã kết quả. Loại đó hái về phơi khô rồi nhét vào gối sẽ giúp an thần dễ ngủ, sáng mắt, thanh khí rất tốt.

Diệp Khê xách giỏ ra khỏi nhà, quả nhiên thấy bên bờ suối có một cây thảo quyết minh sai quả. Hoa vàng hầu như đã rụng hết, chỉ còn lại một cây toàn những quả đậu tròn mẩy.

Cậu xắn tay áo bắt đầu hái. Một chiếc gối êm phải nhồi vài cân thảo quyết minh, mà loại này lại cho quả ít, e rằng phải hái đầy mấy giỏ mới đủ.

Trong lúc hái, tay cậu không tránh khỏi bị cào xước, vất vả cả một buổi chiều.

Trên đường về, Diệp Khê còn rẽ qua sườn núi xem có bồ kết không. Ở nhà chỉ còn một ít, phải dự trữ thêm mới được.

Cậu lấy gậy tre đập mấy chùm trên cao xuống, nghĩ chắc cũng đủ dùng được một hai tháng.

Về đến nhà, Diệp Khê kê ghế ngồi trong sân bóc vỏ thảo quyết minh. Con nai thì vui vẻ đuổi theo đám gà vịt chạy khắp nơi trong sân, Diệp Khê quát mấy câu rồi cũng mặc nó.

Bóc một mạch đến khi trời sẩm tối, cậu mới ngẩng cổ lên, cổ vai nhức mỏi, móng tay cũng đau rát.

Cậu vào bếp nhóm lửa. Đêm nay trên núi lạnh hơn, gió thổi hun hút. Diệp Khê múc một vá bột mì trắng từ chum ra, bắt đầu nhào bột.

Hôm nay lúc lên trấn, cậu có mua nửa cân thịt tươi về. Nhà ngoài thịt muối thì cũng đã lâu chưa ăn thịt tươi, mà Lâm Tướng Sơn bây giờ ngày nào cũng làm lụng nặng nhọc, nếu không thường xuyên tẩm bổ thì sợ thân thể sẽ sớm suy kiệt mất.

Vì thế mỗi ngày Diệp Khê nấu cơm đều cho nhiều dầu, ngay cả làm món cơm xào mặn cũng phải dùng mỡ heo để xào.

Dùng cây cán bột cán từng viên bột thành những miếng vỏ mỏng. Sau đó băm nhuyễn thịt heo, thêm vào nước gừng, ít hành lá thái nhỏ, muối mịn và rưới dầu cải nóng lên, rồi dùng đũa khuấy đều, trộn thành một tô nhân.

Tối nay cậu định làm ít hoành thánh, vừa ấm bụng vừa ngon miệng.

Dùng vỏ bánh đã cán sẵn gói một miếng nhân thịt đầy đặn vào, tùy tiện nắn vài cái rồi gập lại, thế là thành chiếc hoành thánh tròn trịa.

Diệp Khê lại đi lục trong tủ ra ít nấm hương khô phơi từ mùa thu, ngâm trong nước nóng cho nở ra.

Lúc đang nấu nước thì Lâm Tướng Sơn về tới nhà: "Tan làm xong anh lại ra ruộng xem thử, lúa mì vụ đông nhà mình đã nhú mạ non rồi, xanh um một mảng, nhìn thế này thì nếu mùa đông tuyết rơi đều, đến đầu hạ năm sau chắc chắn sẽ được mùa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!