Chương 41: (Vô Đề)

Sau vài trận mưa, cái se lạnh của mùa thu cũng bị xua đi, gió trên núi trở nên bén nhọn táp vào mặt đau rát, nước sông cũng lạnh đến buốt tay.

Diệp Khê ru rú ở trong nhà, lặng lẽ thêu khăn tay. Trên lò đất bên cạnh đang đun một ấm trà táo đỏ hoa quế, thứ mà cậu đã cất trữ từ đầu thu, nghĩ rằng trời lạnh nên cần đun nhiều nước nóng để uống, chứ cứ uống nước trắng mãi thì không ổn.

Con nai nhỏ ngoan ngoãn rúc bên chân cậu, nếu có gà vịt chạy vào mổ hoa cỏ mà Diệp Khê trồng trong sân, nó sẽ bật dậy xua đuổi chúng đi.

Diệp Khê mỉm cười xoa đầu nó, con nai này càng nuôi càng lanh lợi, giữ nhà còn giỏi hơn cả chó.

Hơi nước từ ấm trà bay khắp phòng, ấm áp hơn bên ngoài nhiều. Cậu tranh thủ thời gian thêu thêm vài chiếc khăn nữa, tiệm vải trên trấn đang cần, gần đây cậu đã tích góp được bảy tám mươi văn từ việc bán khăn tay. Nếu lần này bán được thêm nữa thì có thể mua vài thước vải về may áo lót mới cho Lâm Tướng Sơn rồi.

Tối qua, cậu đã kiểm tra ba chiếc áo lót của Lâm Tướng Sơn, chỗ dưới nách và khuỷu tay đều rách hết, dù có vá lại thì cũng chẳng còn ấm áp hay thoải mái gì. Diệp Khê tính sẽ may cho hắn một cái áo mới, đợi thời tiết lạnh thêm chút nữa thì lại mua một hai cân bông về làm áo bông dày cho hắn mặc.

Cậu cúi đầu, chuyên tâm thêu thêm một lúc, bỗng con nai nhỏ dưới chân đứng bật dậy, chạy ra cổng sân.

Diệp Khê gọi với theo: "Có khách à?"

Vừa dứt lời, ngoài cổng vang lên một giọng nữ trong trẻo: "Vẫn là nai con ngoan nhất, biết ra đón ta rồi."

Diệp Khê vội đặt khăn xuống, đứng dậy cười nói: "Chị dâu đến rồi."

Lý Nhiên xách giỏ bước vào sân: "Con nai em nuôi càng ngày càng ngoan, chị nhìn mà phát thèm, cũng muốn nuôi một con."

Diệp Khê cười đáp: "Lần sau nếu bắt được nữa, em sẽ giữ cho chị."

Lý Nhiên vào nhà là chẳng khách sáo gì, ngồi thẳng lên giường đất luôn, nàng với tay nhấc ấm trà trên lò lên, tự rót cho mình một chén rồi một hơi uống cạn.

"Em đúng là biết hưởng thụ, ngay cả nấu nước uống cũng ngon hơn nhà khác."

Diệp Khê cười: "Chỉ là mấy thứ hái trên núi, phơi khô để nấu nước cho mới lạ thôi mà."

Lý Nhiên càng khen ngợi: "Cái thứ đầy rẫy trên núi mà người ta không để tâm, chỉ có em mới nghĩ đến chuyện đem nấu nước uống, chẳng phải là hơn hẳn tụi chị sao. Nhìn cái sân nhỏ này của em là đã thấy dễ chịu rồi."

Diệp Khê hỏi: "Chị dâu hôm nay đến là tìm em nói chuyện phiếm phải không?"

Lý Nhiên là con dâu mới gả vào nhà họ Diệp tháng trước, từ lúc về thôn đã thân thiết với Diệp Khê, cách vài ba hôm lại đến nhà chơi.

Lý Nhiên nói: "Ở nhà buồn chết đi được, chồng chị với chồng em đều đi sửa quan đạo hết rồi, trời chưa sáng đã ra khỏi nhà, đợi đến tối mịt mới về. Cả ngày chẳng có ai để nói chuyện, rảnh rỗi buồn chán đến phát ngốc. Mẹ bảo chị đến rủ em lên núi xem còn cái gì hái được đợt cuối thu này không."

Tính cách Lý Nhiên thẳng thắn, không có tâm cơ sâu xa, đối xử với cha mẹ chồng cũng thật lòng, sau khi về nhà họ Diệp, Lưu Tú Phượng cũng coi nàng như con gái ruột.

Diệp Khê kéo sợi chỉ, cười đáp: "Trong rừng biết đâu còn tìm được mẻ nấm cuối thu với ít hạt dẻ nữa."

Lý Nhiên kéo tay cậu: "Vậy thì mình dạo lên núi một chuyến nhé, còn hơn là ngồi lì ở nhà."

Diệp Khê nghĩ ngợi: "Nếu nhặt được nhiều hạt dẻ thì để em nấu ăn cơm niêu hạt dẻ cho chị nếm thử nhé. Có dư thì phơi khô cất đi, đến mùa đông còn có thể rang lên làm món ăn vặt dẻo ngọt lắm á."

Lý Nhiên nghe vậy hào hứng hẳn, kéo cậu định đi ngay.

Diệp Khê không chống lại được, đành gác lại chuyện thêu khăn, khóa cửa rồi đi cùng Lý Nhiên lên núi dạo một vòng.

Thu đã gần tàn, ngày lập đông cận kề, cây cối trong rừng tiêu điều, chim thú cũng ít hẳn đi.

Diệp Khê và Lý Nhiên vào rừng, tìm được một đám nấm sữa màu vàng nhạt dưới gốc cây khô.

Diệp Khê ngồi xổm xuống cẩn thận hái nấm, vừa hái vừa nói: "Nấm này mang về hầm canh thì ngọt nước lắm, vào đông nấu ăn dần cũng ngon."

Trên cây khô còn mọc đầy mộc nhĩ béo mập tươi non, Lý Nhiên vừa hái vừa nói: "Ly ca nhi ở trong thôn mình ấy có thân với em không?"

Diệp Khê ngẩng đầu nhìn chị dâu, gật đầu: "Là bạn từ thuở nhỏ của em, sao thế ạ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!