Xây chuồng gà cần mấy chục viên gạch, Lâm Tướng Sơn liền đi đào mấy chục gánh bùn vàng, trộn với nước thành hồ, rồi trộn thêm rơm rạ để tăng độ kết dính.
Sau đó dùng khuôn gỗ dài hình chữ nhật ép thành từng viên, xếp ngay ngắn phơi trong sân. Đợi khi nước bay hơi đi, chúng sẽ trở thành những viên gạch cứng rắn.
Việc này vừa tốn thời gian vừa hao thể lực, đến khi sân chất đầy mấy chục viên gạch đều tăm tắp thì trời cũng đã sẩm tối.
Lâm Tướng Sơn người đầy bùn đất, cả mặt cũng dính bẩn, Diệp Khê bèn vào bếp nhóm lửa đun nước nóng cho hắn.
"Nhà mình chưa có thùng tắm, mình cứ tắm tạm ngoài sân đi." Diệp Khê vừa cho củi vào bếp vừa nói.
Lâm Tướng Sơn ở ngoài sân rửa sơ bùn đất trên tay rồi chui vào bếp nói: "Giờ mới đầu thu, thời tiết còn chưa lạnh, chứ thêm dăm hôm nữa, khí lạnh trên núi tràn về, đến lúc đó mà không có thùng tắm, e là mình chịu không nổi."
Người hắn vốn luôn nóng, cho dù giữa trời lạnh cũng chẳng ngại tắm gội, nhưng vẫn phải chuẩn bị cho Diệp Khê một cái thùng gỗ, đến mùa đông còn có thể ngâm mình trong bếp cho ấm.
"Mai ta rảnh sẽ đi tìm thợ mộc làm cho mình một cái, cũng chẳng đáng mấy đồng."
Diệp Khê gật đầu: "Cũng tốt, tắm rửa cho tiện."
Đợi nước nóng già, Diệp Khê hòa thêm nước lạnh, Lâm Tướng Sơn xách thùng ra sân.
Trên sườn núi chỉ có mỗi nhà họ, xung quanh chẳng có ai, Lâm Tướng Sơn liền thoải mái cởi quầ. n áo ngay giữa sân.
Lúc Diệp Khê mang khăn tắm ra cho hắn thì vừa vặn bắt gặp cảnh Lâm Tướng Sơn tr. ần trụi dưới ánh trăng, trên người chỉ còn độc mỗi chiếc quầ. n lót.
Lưng rộng vai dày, cơ bắp rắn chắc, thân hình cường tráng không chê vào đâu được, khiến mặt Diệp Khê bỗng đỏ bừng, tim đập loạn xạ.
Lâm Tướng Sơn xối một gáo nước lên người, làn da ướt át dưới ánh trăng như ánh lên tia sáng. Hắn xoay người lại, thấy tiểu phu lang nhà mình đứng đực tại chỗ.
"Sao thế?" Hắn đón lấy khăn trong tay Diệp Khê.
Diệp Khê vội lảng ánh mắt, không dám nhìn thẳng, dù là phu quân của mình, chuyện thân mật gì cũng từng làm rồi, nhưng bỗng dưng nhìn thấy dáng vẻ thế này của đối phương, cậu vẫn không khỏi tim đập chân run.
"Cửa… còn chưa đóng đâu, mình mà thế này…"
Lâm Tướng Sơn chẳng để tâm, cười nói: "Anh là đàn ông, sợ gì chứ. Đêm hôm khuya khoắt này, ai mà rảnh đi rình anh."
Diệp Khê hừ nhẹ một tiếng: "Biết đâu được, nhỡ đâu có kẻ như thế…"
Ánh mắt sâu hoắm của Lâm Tướng Sơn ánh lên chút ánh sáng nhàn nhạt, chăm chú nhìn tiểu phu lang nhà mình. Một lúc lâu sau, hắn khẽ bật cười, sải bước về phía trước, bất ngờ ôm chặt lấy eo Diệp Khê, lồng ngực ướt sũng dán sát vào người cậu, làm ướt cả quần áo trên người Diệp Khê.
Tư thế ái muội thế này khiến mặt và cổ Diệp Khê lập tức đỏ bừng.
Tuy hai người đã thành thân, nhưng chỉ mới có hai ngày, vẫn còn ngại ngùng những chuyện thân mật. Đột nhiên kề cận như vậy khiến Diệp Khê thẹn thùng chẳng dám nhìn hắn.
Lâm Tướng Sơn ôm chặt lấy eo nhỏ của phu lang, giọng nói trầm thấp hơi khàn khàn: "Nếu là mình tắm thì mới có người rình coi thôi. Phu lang của anh vừa đẹp vừa trắng trẻo, không biết có bao nhiêu nam nhân thương nhớ đâu."
Diệp Khê nghe vậy thì vành tai đỏ lên, rũ hàng mi không nhìn hắn. Cậu đưa tay muốn che miệng Lâm Tướng Sơn lại, nhưng lại bị hắn hôn khẽ lên lòng bàn tay, vừa ngứa vừa nóng.
Diệp Khê thẹn quá hóa giận: "Mình tắm đi, em về phòng đây."
Nhưng Lâm Tướng Sơn lại không chịu buông người, dán chặt lấy phu lang: "Quần áo của mình cũng bị anh làm ướt rồi, thôi thì cùng anh tắm luôn đi."
"Không, không…"
Lời còn chưa dứt, một gáo nước hắt thẳng xuống đầu hai người, Diệp Khê nhắm tịt mắt lại, Lâm Tướng Sơn cười đắc ý: "Xong rồi, giờ thì chỉ có thể cùng nhau tắm thôi."
Tên này thật là! Thành thân xong là bắt đầu xấu xa thế đấy!
Tất nhiên là tắm được nửa chừng, hai người lại vào phòng lăn lộn một trận, Diệp Khê bị ức hiếp đến hai mắt đỏ hoe, còn để lại mấy dấu răng trên vai người nọ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!