Dân chúng khen thế tử lòng dạ nhân hậu, nhưng người lại liên tục lắc đầu:
"Đừng khen ta, là chủ ý của thế tử phi đấy, mọi người nên khen nàng ấy mới phải."
Thế là, tất cả những lời ngợi ca đều rơi hết lên đầu ta.
Ta vốn rất ít khi được ai khen ngợi, mặt thoáng ửng hồng, rồi tiếp tục trao từng bao gạo cho dân đang xếp hàng.
Bỗng nghe có người gọi tên ta:
"A Mạn?"
Ta quay lại nhìn, hóa ra là A bá nhà bên ở thôn Thẩm gia.
"Trước lúc Chiếu Sơn lên kinh, có nói cô nương vào hầu phủ xung hỉ, chẳng mấy hôm nữa sẽ bị đưa về lại thôn."
Ông đã lãnh gạo rồi nhưng vẫn đứng nguyên tại chỗ, từ trong áo móc ra hai phong thư và một chiếc lược gỗ.
"Mấy thứ này là nó gửi cho cô nương. Nó gửi về thôn, nhưng người trạm dịch vào làng tìm mãi không thấy, nên mang giao cho ta."
"Ta thấy cô nương mãi không quay về, lại nghĩ hôm nay đến phủ lĩnh gạo, có khi trùng hợp gặp được, nên cố tình mang theo đến đây."
Thế tử đang đứng ngay bên cạnh ta, nghe xong lời ấy, ánh mắt liền tối đi, nụ cười nơi khóe môi cũng chợt tắt.
"Người tiếp theo."
Dân chúng phía sau liền chen chúc tiến lên, A bá lập tức bị dòng người nhấn chìm, những lời còn lại cũng chẳng kịp nói thêm.
Trong lúc phát gạo, ánh mắt thế tử cứ lơ đãng rơi về phía bàn gỗ, nơi đặt hai phong thư.
Đợi mọi người tản đi, người mới dịch lại gần bên ta, giả vờ như vô tình phẩy nhẹ tay.
Hai phong thư liền rơi xuống chiếc chum nước dơ bên dưới.
Thế tử khẽ kêu một tiếng:
"A Mạn, ta không cố ý làm rơi thư của nam nhân khác đâu, để ta nhặt lên giúp nàng."
Người vội vàng nhặt một cây que, cắm vào chum nước khuấy loạn lên.
Thư bị ngâm nước vốn đã mềm oặt, giờ bị người khuấy thêm vài lượt liền lập tức tan ra.
Thế tử nhìn ta đầy áy náy:
"A Mạn, ta thật ngốc, càng giúp lại càng hỏng chuyện."
"Chữ trên thư cũng mờ cả rồi, hay là thôi, đừng đọc nữa nhé."
Nói rồi, người lại chú ý đến cây lược gỗ kia:
"Để ta xem thử."
Người cầm lấy chiếc lược, đưa lên ánh nắng soi trái soi phải, đang chăm chú quan sát thì bất chợt tay trượt một cái.
Chiếc lược rơi xuống đất, gãy làm đôi ngay tại chỗ.
"Trời ạ, thứ này làm thô kệch, gỗ cũng xấu, sao lại có thể đem tặng người khác chứ?"
Người kéo tay ta, dẫn ta quay trở vào phủ:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!