Dừng lại trước cửa một lúc, rồi mới đẩy cửa bước vào.
Thế tử nhẹ nhàng vén khăn hỉ cho ta, rồi cùng ta uống rượu hợp cẩn.
Bọn nha hoàn, mụ bà lui ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại đôi nến hồng đang cháy rực, và hai chúng ta.
Không khí bỗng chốc lặng hẳn đi.
Thế tử nhìn ta, trên gò má thoáng ửng hồng.
Người nghiêng người lại gần, nhẹ giọng hỏi:
"A Mạn, nàng có biết bước tiếp theo nên làm gì không?"
Ta mím môi nhìn người, trong lòng có chút do dự.
Theo lẽ thường, bước tiếp chính là động phòng.
Nhưng ta và thế tử chỉ là vì xung hỉ mà thành thân, mà tân lang trong lễ xung hỉ vốn đều bệnh nặng chẳng còn sức, chưa từng nghe ai còn tinh lực mà động phòng gì cả.
Dù thế tử lúc này tinh thần phơi phới, ta vẫn không đoán được người đang nghĩ gì.
Ta nhỏ giọng đáp:
"Xung hỉ vốn không cần viên phòng, vậy tiếp theo chắc là... nghỉ ngơi thôi ạ?"
Thế tử hơi sững người, rồi đột nhiên cúi đầu ho dữ dội.
Căn bệnh này thật kỳ lạ, nói phát là phát, ho đến mức xé phổi rút ruột, khiến ta không khỏi đưa tay ra vỗ nhẹ sau lưng người.
Ngón tay vừa chạm đến sống lưng, người bỗng dừng hẳn cơn ho, nắm lấy tay ta, ánh mắt hoe đỏ.
"A Mạn, nàng đã nguyện ý xung hỉ cho ta, hẳn là không muốn ta chết, phải không?"
"Xin nàng làm ơn làm phước, giúp ta trọn vẹn một lần, cùng ta hoàn tất cả nghi lễ được không?"
Vừa van nài, thế tử vừa cử động ngón tay, không biết đang lén làm gì.
Chẳng bao lâu sau, đai lưng vốn buộc rất chặt liền tuột xuống cùng với hỷ phục, y phục bên trong cũng trở nên lỏng lẻo.
Lờ mờ có thể thấy được thân hình rắn chắc, cơ bắp rõ ràng của người.
Ta sững sờ một chút rồi vội quay mặt đi, nhưng người lại kéo tay ta lại:
"A Mạn, nàng nhìn ta đi, thân hình của ta cũng không tệ đâu."
"Giờ ta vẫn còn bệnh đó, nếu nàng giúp ta thêm một chút nữa, ta chắc chắn sẽ khỏi hẳn."
Người không ngừng dịch sát lại gần, y phục bên trong cũng bị cởi nốt.
Cơ n.g.ự. c rắn chắc, cơ bụng rõ ràng đều lộ ra trước mắt ta, ngay cả cánh tay cũng có đường nét đẹp lạ thường.
Ta chưa từng thấy cảnh tượng thế này, gương mặt đỏ ửng như sắp nhỏ máu:
"Ngài gạt người! Ta biết rõ ngài không bệnh, tất cả chỉ là giả vờ thôi!"
"Ta thực sự bị bệnh mà, nếu không tin, nàng thử sờ xem, thân thể ta có phải rất nóng không?"
Người nắm tay ta, đặt lên n.g.ự. c mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!