Chương 5: (Vô Đề)

Nghĩ một lát, ta thay lại y phục cũ, quyết định về thôn Thẩm gia thăm một chuyến.

Ta muốn đem số bạc này giao lại cho Thẩm Chiếu Sơn, rồi đến trước mộ phần của nương và hai vị Thẩm phụ Thẩm mẫu thắp nén nhang, nói với họ rằng ta đã báo đáp xong ân tình, từ nay về sau với Thẩm Chiếu Sơn không còn vướng bận gì nữa.

Thế tử nghe tin, lập tức nắm lấy tay áo ta, nhất quyết đòi theo cùng.

Quản gia vội vàng can gián:

"Thế tử, hiện người đang mang trọng bệnh, sao có thể tùy tiện ra ngoài?"

"Hơn nữa, ngày mai người còn phải thành thân, mọi việc đều cần người đích thân xem xét. Hôm nay mà đi, e rằng phải dời hôn kỳ lại."

Thế tử thoáng lộ vẻ do dự, lo lắng hỏi ta:

"Cô nương A Mạn, nếu nàng gặp lại người cũ, sẽ không thay đổi ý định, không chịu thành thân với ta nữa chứ?"

"Không đâu, ta và hắn duyên phận đã tận."

Dù vậy, thế tử vẫn chưa yên lòng, dặn dò ta:

"Người đó quá cố chấp, đọc sách đến nỗi chẳng còn chút tình người. Hắn không tốt đâu, nàng nhất định phải dứt khoát với hắn."

Người lải nhải một hồi lâu, rồi sai sáu gã tiểu đồng theo ta cùng đi.

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Lúc tiễn ta ra tận cổng phủ, vẫn không yên tâm, nắm c.h.ặ. t t.a. y áo ta, giọng khàn khàn nói:

"Ta bên này sẽ chuẩn bị sẵn hỉ đường, nàng nhớ phải quay về thành thân với ta đó."

"Nếu nàng không quay lại, ngày mai ta nhất định sẽ tức giận mà c.h.ế. t mất."

"Xin nàng đấy…"

Hắn càng nói càng nhỏ giọng, đôi mắt phượng xinh đẹp tha thiết nhìn ta, ánh mắt đầy vẻ khẩn cầu.

Dù sao cũng đã nhận bạc của người ta nhiều như vậy, nếu thật sự ôm tiền bỏ trốn thì đúng là quá thất đức.

Nếu là ta, chắc cũng tức đến phát bệnh mất.

Ta rất hiểu tâm trạng của thế tử, bèn vội vàng trấn an:

"Thế tử yên tâm, ta nhất định sẽ quay về xung hỉ."

Đường trở về thôn Thẩm gia xa xôi, ta tranh thủ đi nhanh suốt dọc đường, cuối cùng cũng về tới nơi trước khi trời tối.

Thẩm Chiếu Sơn nghe thấy động tĩnh ngoài sân, biết là ta quay về, cũng chẳng thèm ngoảnh lại mà đã bắt đầu cằn nhằn:

"Đã chẳng được chọn, lại còn về trễ thế này, đã quá giờ cơm rồi."

"Ta có hỏi qua rồi, nhà họ Trương ở phía đông thành đang muốn tìm một đầu bếp nữ, mỗi tháng trả ba lượng bạc, còn có thể ứng trước nửa năm tiền công."

"Hôm nào ta dẫn nàng tới đó một chuyến, xem xem người ta có muốn nhận nàng không…"

Vừa nói, hắn vừa vén rèm bước ra ngoài.

Nhưng khi nhìn thấy những thỏi vàng xếp ngay ngắn trên khay, hắn lập tức sững người lại, những lời chưa nói hết bỗng nghẹn nơi cổ họng, không thốt được nữa.

06

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!