Chương 3: (Vô Đề)

03

Động tác khâu đế giày của ta khựng lại, nhất thời sững người tại chỗ.

Ngơ ngác hỏi hắn:

"Chàng nói gì cơ?"

Hắn liền kể lại đầu đuôi ngọn ngành cho ta nghe.

Thì ra thế tử hầu phủ bệnh nặng, thuốc thang vô hiệu, e là chẳng còn sống được bao lâu nữa.

Hầu phủ mời đạo sĩ đến xem, đạo sĩ nói nếu cưới vợ xung hỉ thì có thể tự nhiên chuyển nguy thành an.

Vì vậy, hầu phủ dán cáo thị, muốn tìm một cô nương hợp mệnh để xung hỉ cho thế tử.

"Trong cáo thị ghi rõ nhiều điều kiện: phải là nữ nhân sinh vào năm Ất Tỵ, tháng Quý Sửu, ngày Bính Ngọ, mặt tròn mắt hạnh, má có hai lúm đồng tiền, lại còn phải họ Trần."

"Ta nghĩ mãi, nàng lại trùng khớp hết thảy, chẳng khác nào được định sẵn cho việc này."

Ta buông đôi giày trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn hắn:

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

"Nhưng ta đã thành thân với chàng rồi."

"Đã thành thân, sao có thể đi xung hỉ cho thế tử?"

Ánh lửa chập chờn soi sáng khuôn mặt hắn, giọng đáp nhẹ tênh, chẳng chút bận tâm:

"Có gì đâu khó? Ta viết cho nàng một phong hòa ly thư, trả tự do cho nàng là xong."

Hắn ngồi đối diện ta, đã bắt đầu đếm ngón tay tính toán việc chia bạc ra sao.

"Ở chốn quê mùa thế này, nàng chẳng tiêu tốn bao nhiêu."

"Một trăm lượng vàng, ta để lại cho nàng ba lượng."

"Ta còn phải mua sách cổ, may vài bộ y phục mới, lại chuẩn bị lên kinh ứng thí, trên dưới đều phải bôi trơn, cũng cần đến bạc. Chín mươi bảy lượng còn lại để ta dùng, vừa khéo đủ."

Ta nhìn hắn, chỉ cảm thấy lòng bàng hoàng như rơi vào sương mù.

Mười năm quen biết, bốn năm thành thân, ta vẫn tưởng giữa chúng ta ít nhiều cũng có chút tình thân.

Thế mà từ đầu đến cuối, hắn chưa từng hỏi ta một câu: liệu ta có nguyện ý đi xung hỉ hay không.

Thấy ta hơi cau mày, nụ cười nơi khóe môi Thẩm Chiếu Sơn cũng dần phai nhạt, ngược lại hỏi ta:

"Sao vậy? Lẽ nào nàng còn không muốn đi?"

"Cố thế tử, chẳng phải nàng từng gặp qua rồi sao? Khi ấy còn khen người ta phong thái bất phàm, nhân hậu ôn hòa nữa kìa."

Quả thật ta đã từng gặp Cố thế tử, còn từng nói vài câu với người.

Hai tháng trước, người đến thôn phát chẩn, ta đang làm việc ngoài đồng.

Người hỏi ta về tình hình mùa màng, thấy ta mồ hôi ướt đẫm, liền đưa ta một chiếc khăn tay, còn tặng thêm hai lượng bạc.

Tiếc là bạc còn chưa kịp ấm túi, đã bị Thẩm Chiếu Sơn mang đi mua một khối nghiên Đoan thượng hạng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!