Chương 243: (Vô Đề)

Sau khi nhận được tin Phong Mang đã đến khách sạn, Phong Chỉ không hề suy nghĩ gì mà thốt ra ngay:

"Nhốt ông ta vào phòng nghỉ, chờ kết thúc hôn lễ rồi hãy thả ra."

Và thế là Phong Mang được nhân viên dẫn vào một phòng nghỉ nào đó, sau đó bị khóa bên trong.

Trong phòng có đủ đồ ăn thức uống, duy chỉ không thể ra ngoài, tín hiệu điện thoại cũng bị chặn, đến cả mạng internet cũng không dùng được, chỉ có thể xem sách hoặc bật tivi g.i.ế. c thời gian.

Ông ta giận dữ đập mạnh vào cửa:

"Tôi là cha ruột của Phong Chỉ, các người nhốt tôi ở đây là có ý gì?!"

Từ thiết bị liên lạc ở cửa truyền ra giọng nói:

"Thưa Phong tổng, đây là sắp xếp của Phong tiểu thư."

"Chờ sau khi hôn lễ kết thúc, ông có thể rời đi."

Phong Mang gào lên phẫn nộ:

"Thả tôi ra ngay! Không thì tôi kiện các người tội giam giữ trái phép!"

Giọng từ cửa lại vang lên bình thản:

"Cho dù ông có hét to thế nào, bên ngoài cũng không nghe thấy đâu. Chúng tôi còn có việc phải làm, khuyên ông nên giữ sức mà nghỉ ngơi đi."

Sau đó, mặc kệ Phong Mang có gào thét bao nhiêu, không một ai ngoài cửa trả lời ông ta, không một phản hồi nào từ thiết bị liên lạc.

Phong Mang hiểu rõ lần này Phong Chỉ đã quyết tuyệt thật rồi.

"Đồ điên! Mày dám đối xử với cha ruột như vậy à?!"

"Chờ tao ra ngoài, nhất định sẽ kể cho thiên hạ biết mày đối xử với tao thế nào…"

Nhưng chẳng ai nghe thấy tiếng gào của ông ta.

Cũng chẳng ai quan tâm đến cảm xúc của ông ta.

Cùng lúc đó, tại tầng cao nhất của khách sạn, trong phòng Tổng thống.

An Như Mộng và Bạch Phượng Châu ngắm nhìn Phong Chỉ mặc phượng bào màu xanh ngọc đậm, càng ngắm càng thấy hài lòng, càng nhìn càng thấy yêu mến.

"Tiểu Chỉ thật là xinh đẹp quá đi mất! Mẹ sống hơn năm mươi năm rồi, chưa từng gặp cô gái nào vừa thông minh, vừa đáng yêu, vừa xinh đẹp như con đấy."

"Không phải tôi thiên vị đâu nhé, nhưng Như Mộng à, thời trẻ cậu vẫn kém Tiểu Chỉ nhà mình 0.0001 điểm nhan sắc đó nha~"

An Như Mộng bật cười:

"Đương nhiên rồi, con gái của tôi mà lại không xinh hơn tôi à?"

Bạch Phượng Châu tiếp lời:

"Nếu sau này Tiểu Chỉ sinh con gái, chắc chắn cũng sẽ đáng yêu như vậy."

Lúc này, Đông Đông và Bắc Bắc ló ra từ sau lưng An Như Mộng:

"Nhất định sẽ đáng yêu giống bọn con!"

An Như Mộng xoa đầu hai đứa, cười tươi như hoa:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!