Giọng nói mang theo nụ cười của Sa Tuyệt từ trong bếp vọng ra:
"Đem vào bếp, giết!"
Chỉ hai giây sau, lại sửa:
"Không, vẫn nên mang ra ngoài g.i.ế. c đi, làm bẩn bếp thì không hay."
Rất nhanh.
Anh mặc chiếc tạp dề trắng in hoa nhỏ, trong tay cầm con d.a. o bếp sắc bén, tươi cười bước ra:
"Sa Xán đâu?"
Phong Chỉ giơ tay chỉ:
"Dưới gốc cây quế."
Sa Tuyệt đi tới, nắm lấy đuôi con ch. ó lớn, cười mỉm:
"Đi thôi, anh sẽ biểu diễn g.i.ế. c chó ngay trước mặt em xem."
Nói rồi anh kéo lê con chó, sải bước hướng thẳng ra vườn sau.
Trên đường còn thuận miệng dặn đám người hầu đang nấp trong góc:
"Báo quản gia, gọi toàn bộ người trong nhà đến dưới cây quế, ai không tới thì vào danh sách đen của tôi."
Lời vừa dứt.
Đám người hầu và bảo vệ lập tức hoảng sợ, vội vàng buông hết mọi việc, ba chân bốn cẳng chạy ra sau vườn.
Dưới cây quế.
Trước mặt Sa Xán, Sa Tuyệt một chân đạp chặt con ch. ó xuống đất, chậm rãi mài dao.
Con d.a. o vốn đã rất sắc, ánh lên luồng sáng lạnh lẽo mang ý nghĩa "ai đụng vào, giết", vậy mà Sa Tuyệt vẫn tỉ mỉ mài đi mài lại.
Trời sẫm dần.
Ngọn đèn bên cây quế sáng lên, phản chiếu lưỡi d.a. o thêm phần bén nhọn, lóe sáng, đừng nói g.i.ế. c chó, ngay cả g.i.ế. c người cũng dư sức.
Nhưng so với ánh dao, còn lạnh lẽo và sắc bén hơn là ánh mắt của Sa Tuyệt.
Dĩ nhiên, đôi mắt lấp lánh của Phong Chỉ cũng chẳng kém gì.
Hàng chục người hầu quây quanh, ai nấy nín thở không dám động.
"Sa Tuyệt! Nếu anh dám g.i.ế. c chó của tôi, tôi tuyệt đối không tha cho anh!"
"Tôi là thiếu gia nhà họ Sa, ba mẹ tôi sẽ không cho phép anh làm vậy…"
Miệng Sa Xán quát tháo dữ dội, nhưng thân thể lại run lẩy bẩy, đôi mắt đẫm nước, sợ hãi tới phát khóc.
Sa Tuyệt chẳng buồn để ý đến tiếng chửi rủa, chỉ cặm cụi mài d.a. o suốt mười phút, rồi mới ngừng tay, đảo mắt một vòng:
"Đã đến đủ chưa?"
Quản gia rụt rè:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!