Chương 41: Bởi Vì Tôi Yêu Em

Edit: Dĩm

Không chút do dự, cô đẩy hắn ra, ngay cả da đầu đang bị túm, cô cũng không quan tâm!

Hà Trạch Thành lần đầu tiên bị cô chống lại, ngây ngẩn cả người.

"Phịch! "

Khi hắn phản ứng lại thì bị cô áp ở dưới thân, trên tay còn nắm vài sợi tóc rụng xuống, nhìn thấy ánh mắt căm hận của cô, cùng với...

Vật nhọn đang kề vào cổ hắn.

Ba giây mới kịp phản ứng lại.

Hắn mỉm cười.

"Ha~." Không phải cười lạnh, mà là tự giễu, tràn đầy tự giễu.

"Em dám giết tôi?" Khóe miệng hắn cười nhạt, nhướng mày hỏi cô, giống như hắn không quan tâm đến thứ trên cổ mình chút nào.

Lâm Ấm toàn thân run lên, tức giận bóp chặt thứ trong tay, cắm vào da thịt hắn, cắn răng nghiến lợi, tràn đầy tức giận.

"Đúng vậy! Tôi sẽ giết anh! Giết anh" Cô trợn tròn mắt, cô gồng người chống lại dục vọng đang thiêu đốt cơ thể mình, gân xanh nổi lên trên mu bàn tay trắng nõn.

Hà Trạch Thành mặt không chút biểu cảm, khóe miệng còn mang theo ý cười.

Như đang xem một vở kịch, quan sát biểu hiện, phản ứng và giọng nói của cô, đánh giá một con vật thí nghiệm, dường như không có chút đau đớn nào.

"Em giết được tôi sao?" Hắn nhẹ giọng hỏi, bộ dáng kiêu ngạo: "Hả?"

Hà Trạch Thành đưa tay lên, trong mắt có vài phần thương hại, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô.

Mái tóc dài xõa hai bên vén ra sau tai.

Hành động của hắn khiến cô ngây người một lúc.

"Lâm Ấm, em không giết được tôi." Hắn rất chắc chắn, giống như anh nhìn thấu tất cả mọi thứ về cô.

Lâm Ấm đâm kim càng ngày càng sâu, giống như đang uy hiếp hắn.

"Bố mẹ em là bác sĩ trong ngành.

Họ coi tính mạng là trên hết.

Dù là kẻ thù, họ cũng sẽ không ngần ngại giúp đỡ.

Còn em? Không hòa giải sẽ chỉ khiến mọi người bị tổn thương, cho nên em lựa chọn vẽ tranh, em muốn trình bày mọi thứ bằng hình ảnh.

"

"Em muốn sử dụng hội họa để tạo hòa bình, em nghĩ em có thể giết được tôi? " Cho dù là kẻ thù, em cũng không dám xuống tay."

Hai tay Lâm Ấm dần dần run lên, cơ thể run rẩy ngày càng lợi hại.

"Tại sao ...! anh đều biết ..." Cô sợ hãi, bị hắn nhìn thấu, bị lột trần, rút

tim cô ra.

Đôi mắt hoa đào càng lúc càng mạnh, khẽ nheo lại: "Bởi vì tôi yêu em."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!