Chương 9: (Vô Đề)

19

Nhưng Bùi Hoài không ngờ, đó là lần cuối cùng hắn gặp Niểu Niểu.

Hắn ra trận, đánh cho quân địch thua tan tác.

Bách tính phong hắn làm chiến thần, nhưng hắn lại thường xuyên nhìn một chiếc túi thơm mà ngẩn người.

"Niểu Niểu, đợi ta."

Hắn đưa lên môi khẽ hôn, ánh mắt quyến luyến, như thể Thẩm Niểu đang ở ngay trước mắt.

Đột nhiên, phía sau có người vén rèm trướng lên, một binh lính xông vào, hai tay run rẩy giơ cao một phong thư --

"Hầu gia, Hầu phu nhân khi sinh bị băng huyết, tiểu công tử không sao, nhưng... nhưng Hầu phu nhân..."

Sắc mặt Bùi Hoài thay đổi đột ngột, giọng run rẩy: "Ngươi dám nguyền rủa Niểu Niểu, ta muốn g.i.ế. c ngươi!"

Nói rồi định vung kiếm c.h.é. m xuống, nhưng binh lính kia chỉ dập đầu, dập đến trán tóe máu, nhưng không hề đổi lời.

"Hầu phu nhân thật sự nguy kịch rồi, Hầu gia!"

Thanh kiếm của Bùi Hoài rơi mạnh xuống đất.

Rầm một tiếng chói tai.

"Niểu Niểu!"

Hắn gào lên một tiếng xé ruột xé gan, rồi điên cuồng lao ra ngoài.

Ba ngày ba đêm.

Hắn không nghỉ ngơi một khắc, phi c.h.ế. t sáu con ngựa, cuối cùng cũng về đến Kinh đô Hầu phủ.

Nhưng tất cả đã muộn.

Hầu phủ treo đầy dải lụa trắng, từng chiếc đèn lồng trắng toát, đ.â. m vào mắt hắn đau nhói.

Hắn không tin!

Hắn tuyệt đối không tin Niểu Niểu lại bỏ hắn mà đi.

"Niểu Niểu, Niểu Niểu!"

Hắn không cam tâm gào thét tên người con gái mình yêu, mong chờ một bóng dáng yểu điệu khoác áo hồng, tươi cười ra đón hắn.

"Bùi Lang, sao giờ chàng mới về."

Nhưng, hắn đợi rất lâu.

Niểu Niểu vẫn không ra.

Nàng chắc chắn vẫn còn giận hắn, không sao, hắn đi tìm nàng là được.

Niểu Niểu đã hứa với hắn rồi, đợi hắn trở về sẽ không giận nữa, sẽ cùng hắn sống thật tốt.

Hắn đã biết sai rồi.

Sau này hắn sẽ có rất nhiều thời gian để bù đắp cho Niểu Niểu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!