13
Mũi tên xuyên n.g.ự. c mà qua.
Đương nhiên không phải là vết thương nhỏ.
Ngược lại hiện tại là vô cùng nguy hiểm.
Bùi lão phu nhân vội vàng chạy đến, nhìn thấy Bùi Hoài toàn thân đầy máu, lo lắng đến mức tối sầm mặt mày, nhưng không quên trách mắng ta không yên phận, suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện ra ngoài.
Ta không có tâm trạng tranh cãi với bà ta.
Nhưng khi ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy một nữ nhân đi theo sau bà ta.
Triệu Yểu.
Mặt nàng ta trắng bệch, mắt đỏ hoe, đang không ngừng lau nước mắt.
Nhìn có vẻ còn lo lắng cho sự an nguy của Bùi Hoài hơn cả ta, người vợ chính thức này.
Nàng ta chú ý đến ánh mắt của ta, theo bản năng rụt vai lại, như thể ta là hồng thủy mãnh thú.
Bùi phu nhân chú ý đến điểm này, vội vàng chắn trước mặt nàng ta, sợ ta làm tổn thương nàng ta dù chỉ một chút.
Đây là điều mà ta nhiều năm sau khi kết hôn đều chưa từng có được.
Ta có lẽ là do lòng thánh mẫu trỗi dậy, nhưng ta thực sự không có ý định làm khó nàng ta.
Nữ nhân trên thế gian này vốn đã gian nan, hà tất phải làm khó nhau.
Đợi an bài cho Bùi Hoài xong, trời đã tờ mờ sáng.
Ta chỉ cảm thấy bụng dưới hơi đau nhói, có lẽ là do mệt mỏi, uống một bát thuốc an thai liền định đi ngủ một lát.
Mà ta không ngờ, Bùi lão phu nhân lại sốt ruột đến vậy.
Không đợi Bùi Hoài tỉnh lại, đã muốn đối chất với ta.
"Đây là biểu muội của Hoài nhi, ta định cho nó làm quý thiếp của Bùi Hoài."
Ta rũ mắt, vô thức nắm chặt cuốn Kinh Thi.
Thấy ta không lên tiếng, bà ta lại không nhịn được nói: "Hai đứa nó tình cảm nhiều năm, lại còn có một đứa con, khi ngươi chưa có con, Hoài nhi lo ngươi suy nghĩ nhiều, giờ ngươi cũng đã có con rồi, vị trí chính phu nhân cũng đã vững vàng, không thể để trưởng tử của Hầu môn cứ mãi lưu lạc bên ngoài được, Yểu Nương cũng không thể cứ mãi không có danh phận——"
Lúc này, ta mới hiểu tại sao bà ta lại không thể chờ đợi được nữa.
Bà ta biết Bùi Hoài tỉnh lại nhất định không cho Triệu Yểu vào cửa, bèn ép ta gật đầu trước, đến lúc đó Triệu Yểu dắt con vào phủ, Bùi Hoài tốt nhất là có ngăn cách với ta, mà bà ta cũng tránh được việc mẹ con bất hòa.
Một mũi tên trúng ba đích.
Thật là diệu kế.
Ta đặt cuốn Kinh Thi xuống, giọng nói rất nhẹ.
"Được."
Bùi lão phu nhân sửng sốt, ngay cả Triệu Yểu vẫn luôn không lên tiếng cũng ngẩng đầu nhìn ta, không ngờ ta lại sảng khoái như vậy.
Dù sao ta cũng độc chiếm Bùi Hoài nhiều năm như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!