04
Nửa tháng sau, công chúa mời ta tham gia yến tiệc hoa hạnh do nàng tổ chức, nàng vốn đối xử tốt với ta nên ta đồng ý.
Trước khi lên xe ngựa, Bùi Hoài vẫn lo lắng nắm tay ta, "Niểu Niểu, vụ án còn chưa giải quyết xong, hôm nay ta không thể đi cùng nàng được, nàng phải hết sức cẩn thận, biết không"
Nói rồi, lại ngàn vạn lần dặn dò tỳ nữ của ta, phải biết nóng biết lạnh, phải thêm trà rót nước, những chuyện nhỏ nhặt, hắn đều phải xác nhận từng chút một mới yên tâm.
Tỳ nữ Thúy Trúc của ta giọng điệu mang theo vài phần ngưỡng mộ nói:
"Lang quân thật sự yêu thương phu nhân, khắp kinh đô không tìm được người thứ hai như Lang quân, vừa trẻ tuổi tài cao, lại biết quan tâm săn sóc——"
Nói chưa hết lời, đã bị Chi Nhi bên cạnh kéo ống tay áo.
Nàng thấy sắc mặt ta khó coi, vội vàng im bặt không dám nói nữa.
Ta dựa vào xe ngựa, khẽ nhắm mắt.
"Lang quân tốt à."
Ba chữ này, trước đây ta tự đắc, lấy làm kiêu hãnh, giờ nghe lại, chỉ thấy vô cùng mỉa mai.
Thật ra ta đã lừa Bùi Hoài.
Lần này đến Hương Sơn, ta không phải tham gia yến tiệc hoa hạnh.
Mà là muốn đi xem người phụ nữ kia.
Ta đứng dưới gốc cây hoa hạnh, nhìn lên tấm biển cách đó không xa——
"Trân Ngọc Các."
Trân quý như ngọc.
Xem ra Bùi Hoài thật sự coi trọng nàng ta.
Tim ta bỗng nhói lên một cái, cảm giác như có ngàn vạn mũi kim đ.â. m xuyên qua, m.á. u chảy đầm đìa, thịt nát xương tan.
Lúc này, một bóng hình quen thuộc đột nhiên gõ cửa phòng.
Là Bùi Hoài.
Ta và hắn quen biết nhau mấy chục năm, không ai hiểu rõ hắn hơn ta.
Sau đó, một người phụ nữ mở cửa phòng, ngẩng đầu lên, lộ ra một gương mặt xinh đẹp rạng rỡ.
Nàng ta mỉm cười khoác tay Bùi Hoài.
Bùi Hoài theo lực của nàng ta, bước vào trong.
Từ xa, ta dường như nghe thấy hắn khẽ gọi một tiếng:
"Yểu Nương."
Giọng nói trầm thấp khàn khàn, tràn đầy dục vọng.
Hắn vì nàng ta mà động tình.
05
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!