_Trong một phòng riêng của quán ăn thành phố_
Libra nhẹ nhàng ăn một miếng sushi. Đối nghịch với Xử Nữ ở đối diện, anh đang vò đầu bứt tai để sắp xếp lại những thông tin mình vừa nghe được cộng thêm tin Sư Tử chính là thủ phạm gây ra vụ cháy đốt thư viện. Suy nghĩ kĩ lại, Xử nhìn thẳng vào mắt Libra:
- Nghĩa là tôi có một anh trai sinh đôi nữa và hắn ta đang âm mưu gì đó?
- Libra vừa nhai một miếng thịt vừa gật đầu thay câu trả lời. Nuốt miếng thịt và hạ đôi đũa xuống, cô tiếp tục phân tích cho Xử:
- Chị Sư Tử không biết đã làm gì nhưng nó đã gây ảnh hưởng đến kế hoạch của anh trai sinh đôi của anh vì thế anh ta đã ngăn chặn chị Sư bằng cách buộc tội chị ấy vào vụ cháy này.
- Xử Nữ mệt mỏi, dựa lưng vào tựa ghế. Nhắm mắt lại, anh suy nghĩ. Nếu anh có anh trai sinh đôi thì tại sao anh không thể nhớ ra? Tại sao cứ đụng vào kí ức đấy anh lại đau đầu? Kế hoạch của anh ta là gì? Rốt cuộc Sư Tử muốn tìm ra sự thật của cái gì?... Hàng đống câu hỏi cứ luẩn quẩn trong đầu anh, không lối thoát.
Mệt mỏi thật, tại sao anh lại dính vào vụ này chứ?
- Em sẽ đóng giả Taurus và nhận tội thay nó lúc đó chị Sư Tử sẽ được thả thôi.
- Không đơn giản như vậy đâu...
- Xử Nữ mở mắt nhìn đôi mắt xanh ngọc đầy dũng cảm kia. Chợt anh cảm thấy hoàn cảnh bây giờ vô cùng quen thuộc, trong quá khứ anh từng gặp qua rồi sao? Libra khẽ cắn môi, hạ giọng:
- Em sẽ cố gắng giúp anh, cứu chị Sư Tử ra nhưng mà... Anh có thể giúp lại em không? Chỉ cần anh đừng nói cho anh Kim Ngưu biết và đưa Taurus về cho em giải quyết.
- Xử Nữ chần chừ một chút khi nghe yêu cầu của cô. Nếu giữ bí mật với Kim Ngưu thì dễ vì anh với hắn không có quan hệ gì cả cơ mà... Nếu đưa Taurus về cho Libra thì hơi khó vì vụ này dính đến an nguy thế giới của bọn họ. Thở dài một hơi, Xử Nữ gật đầu. Libra lập tức mỉm cười thật tươi, cảm ơn rối rít.
Nhìn cô, Xử đột nhiên cũng muốn mỉm cười. Thật là...
*****
Sư Tử ngồi thu mình một góc trong chiếc lồng giam giữ đặc biệt mà Bảo Bình và Song Tử cùng nhau chế tạo ra. Chết tiệt ở trong này, cô chẳng làm được gì hết. Mọi sức mạnh của bản thân đều bị kìm hãm bởi chiếc lồng. Đồng thời không hiểu tại sao cô lại mắc chứng sợ bị giam cầm. Cô không thể nghĩ được kế hoạch gì để thoát ra cả đành phải phụ thuộc vào Xử Nữ thôi. Thở dài một hơi, Sư Tử mệt mỏi nhìn quanh chiếc lồng.
Người cô liên tục chảy mồ hôi vì sợ hãi, hơi thở có chút gấp gáp hơn bình thường bởi chứng sợ bị giam cầm của cô.
- Không thích nghi được sao?
- Ma Kết không biết từ lúc nào đã đứng bên ngoài cái lồng nhìn cô. Không sợ hãi, anh mở cửa lồng ra bước vào. Sư Tử theo dõi từng bước chân của Kết đang tiến sát gần mình. Ánh mắt bắt đầu trở nên lạnh như băng. Để xuống cạnh cô một khay đựng đồ ăn và nước uống, anh ngồi xuống đối diện cô:
- Mau ăn đi.
- Sư không trả lời chỉ liếc nhìn khay thức ăn đó đầy khinh bỉ. Cậu ta nhốt cô vào đây như con thú vật và giờ lại khích lệ cô bằng đồ ăn sao? Một lúc, Sư Tử nhếch mép:
- Hợp tác với anh ta để nhốt tôi? Cậu cũng được lắm.
- Ma Kết không trả lời, nhìn xung quanh lồng:
- Chị Bảo Bình và Song Tử cũng giỏi thật, tạo ra một chiếc lồng có thể kìm hãm sức mạnh của người trong lồng này.
- Đừng có đánh trống lảng.
- Sư Tử nhíu mày, nói to. Kết lại quay lại nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm không đáy. Sư cũng không sợ hãi nhìn thẳng vào đôi mắt ấy. Hai người im lặng, không nói gì. Một lúc sau, Ma Kết đứng dậy, đi ra ngoài. Sư Tử theo dõi bóng lưng anh, lên tiếng:
- Cậu tưởng cản được tôi là sự thật trong trường sẽ không bị phơi bày sao?
- Nghe thấy câu nói đấy của cô, bước chân của Kết có hơi khựng lại. Đóng cái cổng lồng nặng trĩu đó, Kết liếc nhìn Sư rồi mau chóng đi khỏi:
- Tôi mãi sẽ bảo vệ sự thật đấy, nó là trách nghiệm của tôi với thế giới này.
- Một lúc sau, Sư Tử vẫn nhìn vào chỗ cánh cổng lồng đó. Trách nghiệm? Cô không bao giờ có thể hiểu trách nghiệm của cậu ta là như thế nào? Bảo vệ cái sự thật thối nát của thế giới này sao? Nhắm mắt lại, Sư cảm thấy hối tiếc cho tài năng và trí thông minh của Ma Kết...
- Cậu định ở đấy đến bao giờ nữa?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!