"Hộc, hộc" Một người con gái đang chạy thục mạng, luôn miệng kêu cứu. Có vẻ như cô gái đó sắp kiệt sức rồi. Cô ta bắt đầu chạy chậm hơn rồi chẳng may bị vấp phải cái gì đấy trên mặt đất liền bị ngã. Nhưng cô ta không từ bỏ, vẫn cố lê lết trên nền đất ẩm ướt, bẩn thỉu. Đột nhiên có dây xích từ đâu bay tới quấn cổ cô lôi lên cao. "Bốp, bốp" Một tiếng vỗ tay không biết từ đâu vang vọng trong màn đêm tối.
Cô gái nắm lấy dây xích ở cổ mình, cố gắng vùng vẫy nhưng càng vùng vẫy thì dây xích lại càng quấn chặt hơn nữa như đang bóp cổ chết cô vậy. Từ trong bóng tối xuất hiện một cô nàng mặc một bộ đồng phục học sinh. Kì lạ là dưới chân cô ta có cái dây xích quấn cổ cô gái kia:
- Cô chạy nhanh lắm nhưng không bằng tôi bay bằng chổi đâu. Nào giờ hãy đưa đôi mắt kia cho tôi. Cô yên tâm, tôi sẽ làm đôi mắt của cô trở thành đôi mắt con rối đẹp nhất trong bộ sưu tầm của tôi.
- Nói xong, cô ta cười một cách ma mị khiến cho người nhìn phải lạnh gáy. Chợt cô nàng quay ra sau nhíu mày, lập tức một dây xích khác bay thẳng đến hướng cô nhìn:
- Giỏi đấy, tránh được dây xích của tôi. Ai?
- Nhân Mã, cậu không cần nóng nảy thế đâu?
- Một cô gái nữa không biết từ bao giờ đứng sau Nhân Mã. Sau khi nhận ra cô nàng này là ai, Nhân Mã liền cười khẩy:
- Cậu không định cướp nguyên liệu làm rối của tôi đấy chứ, Thiên Yết?
- Tất nhiên là không, chẳng qua thầy hiệu trưởng nhờ tôi đưa cậu cái này chứ tôi cũng không muốn dính vào Witch đâu.
- Vừa nói Thiên Yết vừa lấy một bức thư từ trong túi áo ra. Một sợi dây thừng quấn lấy lá thư trên tay Yết rồi mang về cho Mã. Thấy Nhân Mã đã lấy được bức thư, Thiên Yết nói lời tạm biệt rồi mất hút trong màn đêm. Nhân Mã nhìn phong bao thư bằng ánh mắt tò mò. Ông thầy hiệu trưởng lại nghĩ được trò gì mới sao? Xé phong bao, Mã mở ra đọc. Ánh mắt cô hứng lên một sự thích thú:
- Lớp học đặc biệt...?
*****
- Thầy muốn em dạy bọn trẻ này sao?
- Tiếng nói được vang lên từ trong một căn phòng làm việc ra. Trong căn phòng đó hai bên là tủ kính đựng đầy những lọ thuốc hóa học đầy sắc màu. Nhưng đừng vì thế mà dại sờ vào nó, những lọ thuốc này đều mang một chất độc riêng, nhẹ thì bị liệt người còn nặng nhất tất nhiên là lên nắp tủ ngồi ngắm gà khỏa thân rồi. Trên bàn làm việc có một tập hồ sơ và một cốc cà phê đang nghi ngút khói.
Người con gái đang ngồi đó nhìn tập hồ sơ trên bàn ngao ngán, nói chuyện điện thoại với người đầu dây bên kia:
- Được rồi em sẽ nhận vụ này.
- Cô ta cúp máy rồi nhét vào túi, cầm cốc cà phê lên, uống một hụm. Mở hồ sơ trên bàn, cô mệt mỏi đọc:
- Ma Kết, Xử Nữ quá quen thuộc rồi thôi bỏ qua.
- Cô lười biếng giở sang trang tiếp theo và lại uống thêm ngụm cà phê nữa:
- Thiên Yết... Đứa này mình cũng biết rồi này. Song Tử, điều khiển tự nhiên sao? Cũng thú vị đấy.
- Từ đôi mắt mệt mỏi đã chuyển sang đôi mắt có tí hứng thú. Cô ta lại lật sang trang:
- Nhân Mã, điều khiển dây xích và dây thừng, không tệ. Sư Tử, ủa con bé này không phải đứa kì lạ nhất trường đây sao?
- Hiện tại đôi mắt tí hứng thú kia đã chuyển sang cực hứng thú. Hiệu trưởng nghĩ gì cho con bé này vào đây chứ. Cô ta nhìn về chỗ ghi sức mạnh nhưng nó lại để trống. Gấp quyển hồ sơ lại, cô ngả mình vào ghế. Chà ngày mai sẽ biết được thôi, lớp này chỉ có sáu đứa đúng là lớp học đặc biệt có khác nhỉ?
*****
Tại một quán bar trong một thành phố lớn, đang sôi động trong tiếng nhạc sàn nhộn nhịp hằng ngày. Các vũ công nữ có cơ thể nóng bỏng, ăn mặc thiếu vải, mỗi người một cái cột, nhảy vô cùng hưng phấn. Bọn đàn ông nhìn bọn họ mà chảy nước giãi.
- Cô em ngồi đây một mình sao? – Một chàng trai có vẻ công tử tiến đến chỗ một cô gái. Cô gái này mặc một chiếc áo che quần cùng quần tất đen. Cô đội mũ áo kín đầu nên không ai có thể nhìn rõ được khuôn mặt cô nàng. Thấy cô gái không nói gì chàng trai kia tiếp tục dụ dỗ:
- Anh muốn mời em uống một ly được không?
- Chàng trai vừa nói vừa nhìn đôi chân của cô, mỉm cười xấu xa. Đột nhiên cô gái đặt ly rượu đang uống xuống, chàng trai chốc lát trở nên thờ thẫn như người mất hồn. Cô xoay cốc rượu thì đầu anh ta cũng xoay theo. Cô đang định nhấc chiếc cốc nên thì đã bị một bàn tay chặn lại. Ánh mắt cô nhìn người đang chặn mình, anh ta có vẻ hơi quen. Chàng trai ngồi xuống ghế bên cạnh và gọi một ly rượu. Cô gái quan sát chàng trai vẫn đang giữ tay mình kia.
Gọi đồ xong, chàng trai kia liền bỏ tay cô ra, nói:
- Cô không nên giết người nơi công cộng đâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!