Chương 34: Thủy hỏa bất dung [ bốn ]

Ánh mặt trời ấm áp buổi chạng vạng chiếu trên cỏ, phết lên cỏ cây trong hoa viên của Ciro một tầng vàng nhạt.

Còn chưa đến thời gian ăn tối, cho nên trong hoa viên chuẩn bị một bàn trà chiều phong phú.

Rõ ràng không phải lần đầu tiên đến biệt thự, nhưng Frank cảm thấy so với lần đầu tiên mình còn khẩn trương hơn. Là vì hôm nay ánh mặt trời rất dịu dàng? Hay là bởi vì… tươi cười của hoàng thái tử điện hạ còn dịu dàng hơn?

Cậu cảm thấy quái dị khó tả.

Soso không nghĩ nhiều như vậy. Cậu chỉ chăm chú vặn vẹo cổ mình.

Ciro chú ý thấy nhóc không ngừng xoay cổ, hỏi: "Cậu đang tìm cái gì?"

"Không tìm cái gì cả" Soso vuốt cổ, giải thích, "Tôi đang thử xem cổ mình có thể xoay bao nhiêu độ."

Ciro nhìn về phía Frank.

Frank thức thời giải đáp: "Cậu ấy bị sái cổ."

Ciro cười nhạt: "Bởi vì tư thế ngủ của cậu kém quá?"

Frank sửng sốt, vỡ lẽ ra hắn đang nói gì, trả lời đầy thâm ý: "Điện hạ hẳn rất rõ ràng hành tung tối qua của vương tử điện hạ."

Ciro từ chối cho ý kiến.

Ba người ngồi xuống.

Soso đột nhiên phát giác kêu lên, "Cậu vừa mới bảo vương tử điện hạ?"

Frank mỉm cười: "Đúng vậy, Soso vương tử điện hạ."

Soso trợn mắt há mồm: "Cậu, cậu sao lại biết?"

Ciro đáp: "Là ta nói đó."

"A. À."

Ciro thấy Soso thản nhiên nhận kết quả như vậy, hơi hơi kinh ngạc, hắn còn đang chờ cậu yêu cầu giải thích nguyên nhân. Có điều thấy cậu toàn tâm tín nhiệm như thế, giống như lần đó chạy lại cứu hắn, khiến tim hắn tự dưng hẫng một nhịp.

Frank chủ động giải thích: "Điện hạ muốn ta bảo hộ cho an nguy của vương tử điện hạ trong trận đấu."

Soso lập tức nói: "Lần này thật sự rất cám ơn cậu đã bảo vệ tớ." Trong tình cảnh hỗn loạn, Frank vẫn gắt gao theo sát bên cậu. Cuối cùng nếu không phải chính mình chạy đi, hẳn Frank đã bảo hộ từ đầu đến cuối rồi.

Da mặt Frank không dày, ẩn ẩn đỏ lên. Cậu đích thật đã làm hết sức trong trận đấu, nhưng thật sự bảo vệ Soso lại không phải cậu. Nghĩ đến đây, cậu có chút miệng khô lưỡi khô, không khỏi cầm lấy trà hoa hồng trước mặt uống một ngụm.

Soso trông mong nhìn cậu uống trà hoa hồng.

Cái chén thoáng rời miệng Frank, cậu ù ù cạc cạc bưng chén, hé miệng nhấp một ngụm hỏi: "Làm sao vậy?"

Ciro mang sữa trước mặt Soso dời đi, đặt trà chanh của mình trước mặt cậu nhóc.

Soso hưng phấn nâng chén trà, uống một ngụm nhỏ, "Ngon quá."

Ánh mắt Frank điềm tĩnh chuyển một vòng giữa Ciro và Soso.

Ciro không chút để ý hỏi thăm tình hình gần đây của cậu và gia tộc Charlie.

Frank cẩn thận trả lời. Cậu có chút không chắc chắn nguyên nhân được mời ăn chung hôm nay. Lần trước sơ suất gặt lấy kết quả chia sẻ một bí mật chung cùng hoàng thái tử. Đến bây giờ cậu vẫn đang do dự có nên kể chuyện này cho gia trưởng không. Có lẽ, để gia tộc Charlie hoàn toàn không hay biết gì mới là biện pháp tốt nhất cho gia tộc.

Ciro trông cũng không giống có mục đích riêng. Hắn một bên cùng mình nói chuyện phiếm, một bên chú ý nhất cử nhất động của Soso, mỗi lần Soso muốn ăn một món điểm tâm ở xa, liền mang đĩa điểm tâm đó đặt xuống trước mặt cậu bé.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!