Chương 23: Hai viện giao tranh [ ba ]

Nhà ăn như bị ma pháp hóa đông, thành viên quân đoàn ma thú xấu hổ cứng đờ tại chỗ. Mới vài ngày không gặp, không ngờ tính nhẫn nại của Audis càng giảm sút. Quân đoàn Tulip đang vui sướng khi người gặp họa, nhưng vừa chạm phải đôi mắt lạnh như băng của Audis, vui sướng liền tắt ngúm.

Mặt Audis không chút thay đổi xuyên qua hơn phân nửa nhà ăn, tùy tiện tìm một vị trí đặt mông ngồi xuống.

Kenneth bưng một mâm đồ ăn bước tới, đặt trước mặt hắn.

Audis chẳng thèm nhìn, trực tiếp ăn luôn.

"Hai ngày trước cậu nói đang học ma pháp mới, có tiến bộ à?" Kenneth uống cà phê.

Audis chậm rãi ờ một tiếng.

Kenneth biết tính tình của hắn. Nếu hắn không muốn nói, y cũng không tiếp tục truy hỏi, chỉ yên lặng nhìn hắn ăn.

Ăn xong, Audis dùng khăn lau miệng, trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài.

Kenneth giúp hắn thu dọn bàn ăn.

Chờ bóng dáng Audis hoàn toàn biến mất ở cửa nhà ăn, không khí mới phá băng. Không ít người quân đoàn Tulip đều nhỏ giọng cười nhạo Audis vô lễ và biểu hiện uất ức của quân đoàn ma thú vừa rồi. Đoàn viên lâu năm của quân đoàn ma thú đã quen với tác phong của Audis, nhưng những đoàn viên mới lúc trước còn hoan hô nhiệt tình nay đều ôm một bụng lửa giận rời nhà ăn.

Patrick nhỏ giọng bảo Soso: "Nhất định là người hầu của Audis về gia tộc báo tin, không ai đưa cơm cho hắn, cho nên hắn mới xuất hiện ở nhà ăn."

Soso hỏi: "Bình thường anh ta không đến đây sao?"

"Bởi vì hắn không thích lãng phí thời gian trên đường." Frank nói, "Cuộc sống của hắn chỉ có hai việc, học tập và khiêu chiến."

Patrick nói: "Ngoại trừ buồn chán và tẻ nhạt, tớ không nghĩ ra từ nào khác để hình dung về cuộc sống của hắn."

Soso nói: "Tớ cảm thấy anh ta thực vất vả."

Patrick nghi hoặc: "Vất vả?"

"Ừ. Bởi vì bị gởi gắm kỳ vọng quá lớn chăng? Cho nên phải học tập không ngừng, không thể dừng bước." Soso nhớ tới Dilin. Dilin cũng là thiên tài, cũng thực cố gắng, nhưng nỗ lực của anh ấy và Hydeine không tách rời, cho nên anh ấy không cô độc. Vừa rồi nhìn đến bóng dáng Audis, cậu lại cảm thấy một nỗi cô độc tự đáy lòng.

Frank chậm rãi nói: "Được gọi là thiên tài ai cũng phải chú ý là nguyện vọng của hắn."

Patrick và Soso cùng quay đầu nhìn cậu.

Frank nói tiếp: "Từ nhỏ hắn đã có chí hướng rất cao."

Patrick thắc mắc: "Trận đấu với học viện kỵ sĩ hoàng gia sắp diễn ra, không biết hắn có tham gia thi đấu hay không."

"Có." Frank khẳng định, "Sở thích của hắn chính là khiêu chiến."

Màn đêm buông xuống.

Sau khi chia tay với Frank, Patrick, Soso trở về ký túc xá.

Khó có được một hôm Kenneth về ký túc xá sớm hơn cậu, thấy cậu vào cửa, y lập tức đóng ngăn kéo.

Soso sửng sốt: "Cậu muốn lấy cái gì à? Cần tớ tránh đi không?"

"Không cần." Kenneth lạnh lùng phun ra hai chữ, xoay người vào phòng tắm.

Soso yên lặng tới trước tủ quần áo, đang chuẩn bị thay quần áo, chợt thấy Kenneth trong phòng tắm lơ đãng hỏi:"Mi qua lại rất thân thiết với bọn Frank à?"

"Ừ." Soso đáp, "Tớ gia nhập quân đoàn Tulip."

Kenneth rửa tay xong, một bên dùng khăn lau khô, một bên nói: "Y như dự kiến."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!