Bốn mắt nhìn nhau.
Tim Soso suýt vọt từ trong cổ họng ra ngoài, chỉ có thể mở càng to đôi mắt vốn đã tròn xoe.
Ánh mắt Ciro chỉ dừng trên mặt cậu một giây, rất nhanh nhắm lại, tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.
Soso cảm thấy rất khó chịu. Cậu thà rằng Ciro mỉa mai mình, răn dạy mình, cũng không muốn hắn như bây giờ, cái gì cũng không nói. Cậu cố lấy dũng khí, cẩn thận mở miệng: "Thực xin lỗi."
Con mắt Ciro khẽ nhúc nhích.
Soso cúi đầu, ngón trỏ ngón cái hai tay không ngừng xoa xoa, như muốn mượn động tác này phân tán sự khẩn trương của mình."Tôi tưởng người vừa đến là Dilin."
Ciro từ từ mở mắt.
"Tôi nghĩ anh ấy nhận được thư của tôi, tới tìm tôi ." Soso nói tới đây, đầu đã thấp lại càng thấp, "Tôi thực ngốc. Hiện giờ chắc anh ấy đang ở St. Paders, hẳn là thư còn chưa gửi đến nơi. Làm sao có thể nhanh như vậy."
"Cậu rất muốn gặp cậu ta?" Ciro hỏi.
Soso đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, đột nhiên nghe thấy hắn mở miệng, hoảng sợ, ngẩng đầu có chút luống cuống nhìn hắn.
Ciro hỏi lại lần nữa.
Soso gật mạnh đầu.
Ciro nói: "Nếu cậu phối hợp, ta sẽ thu xếp cho cậu gặp người thân."
Soso ngơ ngác hỏi: "Gặp người thân là sao?"
"Chính là phần thưởng nếu cậu ngoan ngoãn làm con tin."
Mắt Soso lóe sáng.
Ciro nói: "Có điều biểu hiện vừa rồi của cậu vô cùng tệ hại."
"A?"
"Trước tiên trừ một năm."
"A? !" Soso hoảng sợ kêu, "Nhưng anh chưa nói trước."
Ciro đáp: "Trong nước chỉ biết ta đang ở thành Mise dưỡng bệnh, đến Sangtu gặp Hayden là bí mật."
Vẻ hoảng sợ của Soso chậm rãi nhạt đi, ngược lại lo lắng nhìn hắn."Thực xin lỗi, tôi hại hành tung của anh lộ ra ngoài ." Tuy rằng cậu ở trong xe, không nhìn thấy tình huống lúc đó, nhưng cậu biết Ciro tiết lộ hành tung của mình vì bảo vệ cậu. Nghe giọng điệu của Quang Minh thần hội, nếu cậu bị bọn họ bắt, nhất định sẽ bị giao cho quốc vương Julan, hậu quả sau đó tuyệt đối không thể tưởng được.
Ciro nhân cơ hội nói: "Một năm."
Soso cắn môi dưới, trong lòng đấu tranh kịch liệt.
Ciro định liệu trước.
Quả nhiên, một phút đồng hồ sau, Soso tủi thân nói: "Một năm này tôi nhất định sẽ biểu hiện tốt."
"Sẽ không chạy trốn nữa chứ?" Ciro liếc cậu.
Soso gật gật đầu, không hề phát hiện vừa sa vào bẫy.
Khóe miệng Ciro chậm rãi nhếch lên đắc ý.
Soso bỗng nhiên kêu to: "Đúng rồi, vừa rồi rõ ràng tôi còn ở thùng xe phía trước, làm thế nào lại đột nhiên chạy đến thùng xe của anh?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!