Đường đi buồn tẻ khác thường.
Soso ghé vào cửa sổ ngắm phong cảnh ven đường một lát, rồi bắt đầu ngủ gà ngủ gật. Nhưng ngủ được một chốc, khi cậu tỉnh lại trước mắt vẫn là phong cảnh như cũ.
Cậu vươn đầu, nhìn điểm cuối của đoàn xe, uốn lượn dài dằng dặc, hoàn toàn nhập vào hai đường chân trời.
Thế này, phải chạy ra sao đây?
Cậu cắn môi dưới, ra sức nghĩ nếu ngồi chỗ này là Dilin, anh ấy sẽ làm thế nào.
Suy nghĩ thật lâu, cuối cùng cậu cho ra một kết luận: cậu không phải Dilin, cho nên cậu vĩnh viễn không nghĩ ra Dilin sẽ làm thế nào.
Cậu nhàm chán lùi đầu về, yên lặng lục tìm trong túi không gian, sau một lúc lâu, tìm ra một quả cầu nhỏ màu đỏ không biết ai nhét vào. Cậu cầm quả cầu xoay xoay trong lòng bàn tay một lúc, rồi lại dựa vào vách tường xe ngựa mà ngủ.
Cứ như vậy ngủ tỉnh ngủ tỉnh, tỉnh tỉnh ngủ ngủ trải qua vài ngày.
Ngoại trừ giải quyết nhu cầu sinh lý, Soso hầu như không xuống xe. Người nói chuyện chỉ có tên lính lúc trước dẫn cậu đi rửa mặt, hiện tại dẫn cậu đi rửa mặt và đưa cơm. Gã nói không nhiều lắm, bình thường chỉ có ba câu –"Điện hạ rời giường chưa?" "Điện hạ, ăn cơm ." "Điện hạ, ngủ ngon."
Nếu nói đến thu hoạch, thu hoạch duy nhất chính là Soso đã biết tên của gã là Evra.
Tới ngày thứ năm, Evra rốt cục chủ động nói một câu, "Chạng vạng có thể đến biên cảnh Kanding đế quốc." Lúc gã nói chuyện mặt vẫn không chút thay đổi, nhưng giọng nói lại mang theo một chút hưng phấn khó phát hiện.
Soso giật mình: "Nhanh vậy sao?"
Evra nhìn cậu một cái, yên lặng tránh ra.
Soso có chút ảo não. Một người có thể về nước là chuyện đáng để vui vẻ, tuy về nước là Evra, tuy rằng bọn họ nhìn qua còn chưa giống bạn bè, nhưng nhiều ngày như vậy gã là người duy nhất cùng cậu nói chuyện, Soso cảm thấy mình hẳn nên mừng cho gã.
Cậu âm thầm quyết tâm, chờ buổi tối Evra đưa cơm, cậu nhất định sẽ tươi cười nhiệt tình chúc mừng gã.
…
Nhưng không biết đến khi nào cậu mới có thể cảm nhận được niềm vui này?
Xe ngựa đột nhiên dừng lại, tiếng ngựa hí liên tiếp.
Đầu Soso suýt nữa đụng vào vách xe. Cậu rất nhanh ổn định thân mình, đang muốn đẩy cửa sổ xem động tĩnh bên ngoài, chợt phát hiện cửa sổ bị giữ chặt. Cái bóng của đầu Evra in trên cửa sổ, "Đừng đi ra, đừng lên tiếng."
Soso hạ giọng: "Xảy ra chuyện gì?"
Evra không trả lời.
Trong không khí dường như có gì dao động.
Soso cảm thấy thân thể hơi nóng. Là… nguyên tố dao động sao? Có người sử dụng ma pháp? Tim cậu đập thình thịch, trong đầu đột nhiên hiện ra một ý nghĩ: là Dilin đến đây ư?
Ý nghĩ trong đầu tựa như ngọn lửa nhỏ, một khi thành hình, không thể dập tắt được.
Cậu dán lổ tai vào cửa sổ, ra sức nghe ngóng động tĩnh bên ngoài. Nhưng động tĩnh rất nhỏ, hoàn toàn không giống đại chiến ma pháp.
Soso nhớ tới đoàn xe dài thượt, trong đầu hiện lên cảnh chiến đấu khí thế ngất trời hai bên đoàn xe, nhưng ở giữa lại bình tĩnh đến quỷ dị. Đoàn xe dài đến vậy, nếu đối phương không đông lắm, nhất định phải rất lâu mới có thể tìm đến nơi này.
Lần trước thích khách đánh lén quân doanh Kanding đế quốc, cậu tin tưởng Ciro, cho nên không tin tưởng đối phương. Nhưng hiện giờ không có Ciro, cậu phải tự mình phán đoán.
Tin rằng đối phương là Dilin, hay không tin…
Hai tay cậu nắm lại, ánh mắt nhìn cửa sổ ra sức giằng co, nhưng cán cân trong lòng không ngừng nghiêng về phía Dillin.
Hình như Evra cảm thấy không khí có điểm quỷ dị, trầm giọng gọi: "Vương tử điện hạ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!