Chương 28: (Vô Đề)

"Chỉ mang cái họ Miruno mà đã quên mất thân phận của mình à?."

...

Quay lại một chút với buổi tiệc ngủ của cả nhóm. Sân thượng được xây dựng như một chiếc lồng kính, 360 độ đều nhìn được khung cảnh ở bên ngoài, hơn nữa nơi này chuyên dùng để bỏ đồ chứ ít khi được sử dụng đến.

Bầu trời đã tạnh mưa, màn đêm choáng ngợp với hàng ngàn vì sao ở bên trên.

"TRẬN CHIẾN GỐI!." Đúng là đám con trai luôn có những trò chơi thú vị để chơi cùng nhau.

Tanaoki ngồi ở một góc với bình trà và ít bánh ngọt ở bên cạnh, cô chẳng quan tâm đến những tiếng ồn đó mà lặng lẽ đọc nốt quyển sách.

"Cậu không ra chơi với bọn họ à?." Emma ôm gối đi lại kế bên hỏi.

"Nó có vẻ rất bạo lực, sẽ phiền nếu như cơ thể xuất hiện các vết thương." Tanaoki ngước lên nhìn trận hỗn chiến đang diễn ra trước mắt, tiếng hú, tiếng gối bông đập vào nhau, và những cú vật lộn ra giữa sàn.

"Hahaa... sợ quá đi mất." Mai lén lút đi vào trong một góc trốn.

"Đám nhóc đó sung sức thật nhỉ?." 

Đúng là con trai có khác, tụi nó có rất nhiều năng lượng.

Cuộc hỗn chiến giữa những chiếc gối vẫn còn đang diễn ra, bất ngờ một chiếc gối bông từ đâu đó được ném thẳng vào mặt của Tanaoki khiến cho cô bật ngửa ra sau.

Gối bông không quá cứng, nó mềm mại nhưng vì dùng một lực ném mạnh lên cú đập trực diện vào mặt khá là đau. Tanaoki từ từ cầm chiếc gối ra khỏi mặt của mình, cô trừng mắt nhìn vào đám người ở trước mặt.

Họ vẫn chẳng hề hay biết gì về chuyện này.

"Chiếc gối này là do ai ném thế?." Tanaoki hỏi.

"Hình như là của Baji, cậu ta đang muốn ném Mitsuya nhưng vô tình lại bay về phía của chúng ta." Emma chỉ tay thẳng vào cậu trai tóc đen dài đang thả xõa.

Baji hình như cũng nhận ra chiếc gối vừa rồi mình ném nó bay về hướng nào, cậu có hơi giật mình nhưng chẳng biết làm gì khác ngoài đứng yên không dám động đậy.

Tanaoki ngồi thẳng người đưa tay buộc tóc ở phía sau lên cho gọn. Cô kéo chiếc chăn ra chỗ khác rồi đứng lên nhìn chầm chầm về phía mà cậu trai đó đang đứng.

Chiếc gối bông đó được ném lên như là vật mồi bẫy, Tanaoki lao tới ôm lấy Baji rồi vật cậu ta xuống sàn.

Một cú hạ đo ván.

Lông ngỗng ở bên trong chiếc gối bay ra tứ tung khắp căn phòng. Baji bị hạ chỉ sau một cú khiến cho mọi người ở trong căn phòng sửng sờ.

"Có vẻ vui đấy, cho tham gia với nào." 

Giấc ngủ tìm đến khi tất cả mọi người đã mệt thắm, khi người người đều đã chìm vào giấc ngủ say thì Tanaoki đã tỉnh giấc và đi ra khỏi phòng.

Cô đi ra ngoài nhưng không hề bật đèn và đi thẳng đến phòng thay đồ của mình, lặng lẽ đứng bên ngoài chờ đợi.

Bên trong quả nhiên là có người, nhìn vào màn hình điện thoại sẽ thấy được người bên trong là một nữ hầu và cô ta đang cầm đèn pin để lục lọi thứ gì đó. Dường như con chuột này đã rất mập mạp sau một thời gian không hề bị tra xét, con chuột hôi hám đó vẫn chứng nào tật náy mà.

"Chào buổi tối, chú chuột nhỏ." Tanaoki bật đèn hành lang lên khi cô hầu nữa kia bước ra ngoài.

"T

-Tiểu thư..." Ánh mắt của cô ta có một tia hoảng loạn khi nhận ra hành vi của mình đã bị bắt quả tang, nhưng giây sau khi nhìn thấy Tanaoki chỉ có một mình, cô ta dần trấn an bản thân lại.

"S

-sao tiểu thư chưa ngủ, cô cần gì sao?." Cô hầu đó cố giấu đi những món đồ trang sức vào chiếc túi ở phía sau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!