Chương 80: (Vô Đề)

Nhưng chưa lần nào khiến Văn Cảnh hiểu rõ như lần này: Cố Trà có lẽ sẽ không thể gượng dậy nếu Trì Đàm thật sự biến mất.

Đến ngày thứ mười, Cố Trà đã chẳng ăn nổi gì, thường xuyên nôn mửa và buồn ngủ. Hứa Tiêu lo lắng, gọi bác sĩ đến. Nhân lúc Cố Trà ngủ thiếp đi một lát, bác sĩ kiểm tra cho cô.

Khi biết kết quả kiểm tra, mọi người không biết nên vui hay buồn.

Cố Trà tỉnh dậy, việc đầu tiên muốn làm là đến thành phố ngầm ở Bình Hải. Hứa Tiêu thực sự không thể chịu nổi nữa.

" Tiểu thư, cô đang mang thai!"

Cố Trà đột nhiên sững sờ.

Bàn tay cô chậm rãi đặt lên bụng: "Cô nói gì?"

Cô ngơ ngác nhìn Văn Cảnh, như muốn xác nhận.

Văn Cảnh quay mặt đi. Giờ đây, khi Trì Đàm sống chết chưa rõ, không ai biết đứa bé này đến có đúng lúc hay không.

Giọng anh trầm xuống: "Đúng vậy. Sức khỏe của cô không tốt lắm. May mà phát hiện sớm, nếu không đứa bé này e là…" E là không giữ được.

Dù Cố Trà đã sớm trưởng thành trước tuổi, nhưng rốt cuộc cô chỉ là một cô gái hai mươi, bản thân vẫn còn như một đứa trẻ. Việc một sinh linh bé nhỏ bất ngờ xuất hiện trong đời cô khiến cô có chút ngỡ ngàng.

Cô mất vài tiếng để chấp nhận chuyện này. Nhân lúc mọi người bận rộn, Văn Cảnh một mình đến gặp cô.

"Tiểu thư, giờ cô định làm gì? Nếu cô cần…"

Ánh mắt Cố Trà lạnh đi: "Cần gì?"

Văn Cảnh khó nhọc nói: "Cô chủ, với thân phận của cô, e là không thể…"

Cô là người cầm quyền nhà họ Cố, còn cả một tương lai rộng mở phía trước. Dù đã đính hôn, hôn sự có thể hủy bất cứ lúc nào. Nhưng đứa bé này, một khi sinh ra, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến cả cuộc đời cô.

Vì vậy…

Cố Trà hiểu ý anh: "Trì Đàm sẽ không sao. Con tôi cũng sẽ không sao. Gia đình ba người chúng tôi, không ai có thể chia cắt."

Văn Cảnh cúi đầu. Gia đình ba người…

Anh gật đầu: "Xin lỗi, tôi hiểu rồi."

"Ra ngoài đi."

Văn Cảnh biết đó là một sinh mệnh vô tội, là con của cô . Nếu Trì Đàm thực sự đã chết, đây sẽ là dòng máu duy nhất anh để lại.

Cô sẽ không từ bỏ.

Văn Cảnh có chút hối hận vì đã nói những lời đó.

Đến chiều tối, khi mọi người biết tin Cố Trà mang thai, ngoài kinh ngạc là niềm vui.

Ai ngờ cặp đôi từng đấu đá kịch liệt ngày nào giờ lại đính hôn, thậm chí đã có con.

Nhưng ngay sau đó, nghĩ đến lão đại gặp chuyện, sắc mặt mọi người lại trầm xuống.

Vì sức khỏe Cố Trà không tốt, mọi người không đến làm phiền cô nghỉ ngơi. Thế nên, khi cô lặng lẽ đến thành phố ở Bình Hải lúc nửa đêm, không ai hay biết.

Khi cô đến, gió biển thổi mạnh, tiếng sóng vỗ từng đợt, hệt như âm thanh của cơn lốc xoáy ngày Trì Đàm gặp chuyện.

Cố Trà nhắm mắt, hít sâu một hơi, chậm rãi bước về phía thành phố .

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!