Chương 4: (Vô Đề)

Thụy Sĩ, 8 giờ sáng.

Một bưu kiện rời Bắc bán cầu, gửi về Trung Quốc.

Sau khi xử lý mọi thứ, Cố Trà hơi mệt. Cô dựa người vào chiếc ghế bập bênh mềm mại, khẽ rúc vào như muốn chìm vào giấc ngủ, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Biệt thự yên tĩnh lạ thường. Đêm nay có tuyết rơi.

Đồng hồ treo tường vẫn tích tắc kêu đều đều, thời gian lặng lẽ trôi qua. Ly cà phê bên cạnh đã nguội lạnh.

Hai tiếng sau, bưu kiện đến nơi.

Ánh sáng xanh u ám từ màn hình máy tính hắt lên gương mặt trắng hồng của Cố Trà. Cô chậm rãi mở mắt, nhìn chằm chằm vào phong bì chưa bóc, chẳng mấy vội vàng.

Một hồi im lặng kéo dài. Giao diện thư vẫn nhấp nháy biểu tượng chưa đọc.

Cô ngồi thẳng dậy, nhấn chuột mở ra.

Nội dung chỉ có hai chữ: "Về nước."

Đơn giản. Lạnh lùng. Rạch ròi.

Cố Trà hít sâu một hơi, rồi thở dài tựa người trở lại ghế.

Cô nhắm mắt, trong đầu lần lượt hiện lên từng chi tiết của chuyến đi Thụy Sĩ lần này.

Tựa như từng cử động, từng suy nghĩ của cô… sớm đã nằm trọn trong lòng bàn tay của ai đó.

Ngay từ đầu, cô đã rơi vào chiếc bẫy được giăng sẵn.

Trì Đàm quả nhiên là tay thợ săn giỏi nhất , luôn ung dung ngồi chờ, cuối cùng lại ung dung hưởng lợi.

Nhưng mà…

Cố Trà lấy từ trong ngăn kéo ra một thiết bị điều khiển, thiết kế đơn giản, chỉ có duy nhất một nút đỏ nổi bật.

Đôi tay trắng mịn của cô xoay nhẹ thiết bị trong lòng bàn tay, thưởng thức một lượt rồi chậm rãi ấn xuống.

Cùng lúc đó, tại khách sạn W ở Thụy Sĩ mấy người vừa mới tỉnh lại đột nhiên như bị ai đó điều khiển, lần lượt ngã xuống bất tỉnh nhân sự.

Tống Ưu cau mày:

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Hứa Tiêu kiểm tra cơ thể từng người, rồi phát hiện ở sau cổ họ có một con chip trong suốt: "Không ngờ đại tiểu thư Cố lại giấu một nước cờ như thế. Tôi còn tưởng cô ấy dễ dàng buông tha cho đám người này, hóa ra là chờ chúng ta sập bẫy ở đây."

"Đây là thứ gì?"

"Là công nghệ đen có thể điều khiển được hoạt động não bộ. Đây là công nghệ tầm cỡ quốc tế, dù có tiền cũng chưa chắc mua được. Cố Trà có thể sở hữu thứ này, không thể xem thường chút nào."

Tống Ưu im lặng. Vô thức nhớ lại đêm hôm trước , hình ảnh cô gái ngạo nghễ ấy qua màn hình theo dõi, ánh mắt điềm tĩnh, lý trí sắc bén đến kinh người.

Giống như một cú đấm nặng nề, giáng thẳng vào tâm trí.

Đây là một cô gái chẳng hề thua kém bất kỳ ai trong đội Satan  trẻ trung, thông minh, can đảm và đầy quyết đoán.

Thậm chí, có lẽ cô còn sở hữu một thứ mà rất nhiều người ở đây không có: Sự tàn độc.

Một người chơi cao cấp đúng nghĩa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!