Trên đường đến công ty, cả hai không nói thêm lời nào.
Trì Đàm hiếm khi tự lái xe đi làm, nên khi anh bước xuống xe, nhân viên công ty đều ngoảnh nhìn thêm vài lần. Và khi anh đích thân đỡ một cô gái xinh đẹp từ trong xe ra, mọi người đều trố mắt.
Cố Trà ngẩng đầu nhìn tòa cao ốc trước mặt, trên tầng cao nhất có hai chữ lớn bằng tiếng Trung – Lăng Thắng, công ty mang tên riêng của Trì Đàm, tập đoàn tài chính danh tiếng ở Khang Dụ Thành.
Cô thu ánh mắt lại. Ngay trước cửa công ty, rất nhiều nhân viên nhìn cô chằm chằm, chính xác hơn là nhìn bàn tay đang đan chặt của cô và Trì Đàm. Phần lớn là nhân viên nữ, ánh mắt lộ vẻ khó chịu. Xem ra Trì Đàm đi đâu cũng được yêu thích. Cũng phải, một người đàn ông thành đạt, đẹp trai, giàu có, đến đâu mà chẳng khiến người ta mê mẩn?
Cố Trà muốn rút tay ra, nhưng Trì Đàm nắm rất chặt.
Cô nghiêng đầu liếc anh, gương mặt bị kính râm che khuất mang chút lạnh lùng. Trì Đàm phớt lờ sự không vui của cô, kéo tay cô nhét vào túi áo khoác của mình: "Đi theo tôi, lát nữa không được đi lung tung đâu."
Anh bước đi, Cố Trà không thể không theo sát, dưới ánh mắt tò mò của vô số người, cả hai cùng bước vào công ty.
Sau khi họ đi qua, các nhân viên vừa chứng kiến cảnh tượng vội vàng lôi điện thoại ra, nhắn tin vào nhóm: "Tin sốc! Tin sốc! Tổng giám đốc dẫn theo một cô gái đến công ty, còn nắm tay nhau! NẮM TAY NHAU!!"
Nhận được tin, các phòng ban lập tức xôn xao, nhân viên bỏ bàn làm việc, ùn ùn kéo nhau ra góc hành lang rình xem. Quả nhiên, vị tổng giám đốc anh tuấn ngời ngời của họ đang nắm tay một cô gái trẻ trung xinh đẹp bước tới.
Tin nhắn trong nhóm chat công ty tuôn ra ào ạt như mưa.
"Cô gái này là ai vậy? Trước giờ chưa thấy bao giờ nha!"
"Khí chất đỉnh thật, tui thấy cô ấy với sếp lớn đúng là một cặp trời sinh!"
"Trời đất ơi, ba người phụ nữ một sàn diễn sao? Còn nhớ mấy hôm trước Dương Vân Tiêu với Cao Văn Tâm không? Tui tưởng hai cô này đã đủ drama rồi, ai ngờ còn thêm một người nữa. Liệu có được xem màn xé nhau đỉnh cao của năm không trời!?"
Tám chuyện, thứ gia vị không thể thiếu trong cuộc sống nhàn rỗi của xã hội hiện đại, ai mà chẳng thích hóng một chút.
Nhân viên công ty vừa nhắn tin rôm rả trong nhóm, vừa dõi theo hành tung của Trì Đàm và Cố Trà . Khi thấy Trì Đàm nắm tay Cố Trà bước vào thang máy, còn kéo cô vào lòng, cả đám nhân viên há hốc mồm, nhóm chat công ty chính thức bùng nổ.
"Trời ơi! Ôm luôn! Chuyện gì đang xảy ra vậy? Bà chủ thật sự hả?"
"Tui thấy khó lắm, cô gái này nhìn trẻ thế, chắc chỉ là gu của sếp Trì, chơi cho vui thôi."
"Tui chưa bao giờ thấy sếp thân thiết với bất kỳ cô gái nào cả. Nhớ lần trước cô thư ký Carrey không? Hồi cô ta cố quyến rũ sếp bị đuổi việc luôn, giờ cả thiên hạ chẳng công ty nào dám nhận cô ta, tiền đồ tan tành. Không ngờ, không ngờ nha, hóa ra sếp thích kiểu trẻ trung thế này. Nhưng mà cô gái này khí chất đỉnh thật, đeo kính râm che nửa mặt mà vẫn thấy là mỹ nhân. Ai vậy trời?
Không lẽ là minh tinh nào đó?"
"Lát nữa lên mạng search thử xem sao."
"Tới, tới rồi, tụi mình tới rồi!"
Nhân viên công ty vội vàng chạy ùa về bàn làm việc, giả vờ bận rộn. Đợi hai nhân vật chính đi khuất, cả đám lại thò đầu thò cổ, hứng khởi rình mò.
Trì Đàm vẫn nắm chặt tay cô. Cố Trà lười tranh cãi trước mặt bao người, vừa mất mặt vừa chẳng thanh lịch, nên cứ để anh ta kéo, dù sao cũng chẳng mất miếng thịt nào.
Vào văn phòng tổng giám đốc, Cố Trà lập tức rút tay ra khỏi tay anh. Trì Đàm chẳng làm khó, chỉ mỉm cười nhạt nhìn cô xoa xoa ngón tay mình.
"Ngài Trì làm một màn như vậy trước mặt cả công ty, định làm gì đây? Muốn kéo tôi xuống nước, hay muốn hai cô gái kia đến tìm tôi gây phiền phức?"
Anh ngồi xuống ghế, đôi tay thon dài đan vào nhau trên bàn: "Em nghĩ sao?"
Cố Trà cười lạnh: "Tôi cá chưa tới nửa tiếng, đám nhân viên hóng hớt của anh sẽ moi ra được danh tính của tôi."
Trì Đàm nhướng mày, không phủ nhận.
Nhưng Cố Trà đã đoán sai một chút. Anh không hẳn muốn kéo cô xuống nước. Tại sao anh làm vậy, chính anh cũng chẳng rõ. Chỉ biết rằng nhìn cô, anh muốn gần gũi, thậm chí không kiềm được mà muốn công khai với cả thế giới mối quan hệ giữa họ, dù giữa họ chẳng có mối quan hệ nào. Anh chỉ muốn làm gì đó. Thậm chí, anh còn không nỡ làm tổn thương cô.
Sau khoảnh khắc thất thần ngắn ngủi, Trì Đàm nhận ra Cố Trà đã tựa vào mép bàn làm việc của anh, nở nụ cười nhạt nhìn anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!