Rời khỏi Anderson Bar, nụ cười trên mặt Cố Trà dần tắt.
Gió tuyết vẫn gào thét giữa trời đất, tiếng rít lướt qua bên tai. Cố Trà hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn lên cửa sổ tầng 15.
Một người đàn ông đứng trước cửa sổ sát đất, dưới ánh đèn neon rực rỡ, từ trên cao nhìn xuống cô.
Người đó.
Chính là Trì Đàm.
Đêm nay gặp mặt, cô đã chuẩn bị thôi miên anh ngay từ đầu. Lúc bước vào, cô cố ý đá chai rượu, chơi đùa với xúc xắc, lắc ba vòng trái ba vòng phải, rồi gõ ngón tay lên bàn theo nhịp điệu, từng lớp từng lớp thôi miên.
Anh cũng phối hợp, từng bước sa vào.
Hai lần điểm tám và sáu, thực ra là cô thua.
Nhưng thôi miên đã thay đổi kết quả.
Hơn nữa, Trì Đàm biết mình bị thôi miên.
Anh cố ý sa vào, để thử cô.
Thử điều gì?
Cố Trà thu ánh mắt, mở cửa xe bước lên.
Dĩ nhiên là thử xem cô , người thừa kế nhà Cố , có đáng để anh ra tay giải quyết hay không.
Còn thứ mà nhà Cố đang nắm giữ, liệu anh có dễ dàng đoạt lấy?
Văn Cảnh lái xe, do dự một lúc rồi hỏi: "Tiểu thư, có chuyện gì sao?"
Cô đáp ngắn gọn: "Gặp phải đối thủ."
Khi đến biệt thự của nhà Cố ở Thụy Sĩ, đêm đã khuya.
Biệt thự sáng rực , ánh đèn đường hai bên rọi xuống mặt tuyết trắng. Ngoài cửa sổ xe, gió lạnh bị chặn lại.
Cô thấy quản gia Louis đứng ngoài biệt thự chờ sẵn.
Trên xe, Cố Lệnh và Khương Sán vẫn bất tỉnh. Không biết bị Trì Đàm đã chuốc bao nhiêu rượu.
Dựa vào cách hành xử của anh ta hôm nay, mục tiêu rõ ràng là cô. Quả nhiên, bí mật sắp không giấu nổi nữa.
Có thể tưởng tượng trong thời gian tới, nhà Cố sẽ trải qua bao sóng gió dữ dội…
Tới biệt thự, Louis cho người đưa Cố Lệnh và Khương Sán đi nghỉ. Văn Cảnh bung dù, mở cửa xe. Cố Trà vội vã nói: "Chuẩn bị canh giải rượu cho họ. Tôi có việc cần hỏi."
Tuyết rơi dày, đôi giày của cô in những dấu chân sâu cạn trên mặt đất. Văn Cảnh vài lần không theo kịp tốc độ của cô: "Tiểu thư, với mức độ say của thiếu gia và ngài Khương hiện giờ, canh giải rượu e là không tác dụng nhiều."
Cố Trà không dừng bước.
Louis đẩy cửa đại sảnh cho cô.
Cô bước vào, những người đi theo dừng lại ngoài cửa, cúi đầu chờ lệnh.
Từ bên trong, một giọng nói mềm mại vang lên: "Vậy tạt nước lạnh, dùng bất cứ cách gì đánh thức họ."
Dĩ nhiên, người không quen Cố Trà sẽ nghĩ cô ngoan ngoãn, dịu dàng. Bởi lẽ cô sở hữu gương mặt phúc hậu, vô hại, thậm chí thanh thuần đến tuyệt mỹ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!