"Ngoại truyện về Hàn Thần Ngộ."
Khi khai giảng cấp ba, người đầu tiên mà Hàn Thần Ngộ quen biết là bạn cùng bàn của cậu, cô thích buộc tóc đuôi ngựa, đồng phục rất sạch sẽ, luôn đi giày thể thao.
Ban đầu Hàn Thần Ngộ không thân với cô lắm, bởi vì cứ lần nào vào học thì bạn cùng bàn của cậu đều sẽ nằm bò ra bàn ngủ, hai người căn bản không có cơ hội nói chuyện.
Lên lớp 10, lại vừa khai giảng, ai ai cũng phấn chấn cực kì.
Con gái trong lớp nhanh chóng kết thành nhóm, nhóm năm nhóm ba túm tụm lại nói chuyện.
Còn bạn cùng bàn của cậu, tan học ngủ, đi học ngủ, cứ rảnh là ngủ.
Khai giảng được một tuần, số câu Hàn Thần Ngộ nói với cô chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, đa số là như này:
Cô hỏi: "Bài tập toán là gì vậy?"
Cậu trả lời: "Đề luyện tập trong sách bài tập."
Cô lại hỏi: "Cậu đã làm chưa?"
Cậu lại trả lời: "Làm rồi."
Cô mỉm cười, "Mượn chép một chút nhé."
Hàn Thần Ngộ: "…"
Hàn Thần Ngộ vẫn luôn cảm thấy bạn cùng bàn của cậu là một kẻ kì lạ, lần nào cũng chép bài tập của cậu, còn lúc thi thì sao, thế nhưng lần nào điểm thi của cô cũng vừa khéo cao hơn cậu 1 điểm, không nhiều không ít.
Cậu cảm thấy có chút đả kích.
Vì thế vào một lần thi tháng sau này, khi người bạn cùng bàn kì lạ của cậu lại hỏi cậu chép bài tập thì Hàn Thần Ngộ đã từ chối.
Cậu vừa từ chối xong thì đúng lúc tiết tự học buổi tối bắt đầu, lớp học ồn ào trở nên yên tĩnh.
Hàn Thần Ngộ ngẩn ra chặn sách bài tập của mình, cánh tay bên phải bị người lấy nắp bút chọc mấy cái.
Hàn Thần Ngộ nghiêng sang nhìn cô.
Cô gái thấp giọng nói: "Không sao đâu, mình chỉ xem chút thôi."
Hàn Thần Ngộ lắc đầu: "Xem cũng không được."
Cô gái ôm má, "Cậu đẹp trai thế này mà sao lại hẹp hòi thế?"
Hàn Thần Ngộ cảm thấy việc cậu trông như nào chẳng liên quan gì tới việc cậu hẹp hòi cả, cậu quay đầu, giở sách giáo khoa toán ra soạn bài.
Cô gái lại lấy bút chọc cậu.
Hàn Thần Ngộ lơ đi.
Dường như cô gái cho rằng cậu tức giận.
Cậu nghiêm túc ôn tập, không tới một lát, trên sách giáo khoa toán của cậu xuất hiện một cái tay trắng ngần, chờ tay rời đi, bên dưới là hai viên kẹo sữa hình con thỏ.
Hàn Thần Ngộ đặt bút xuống, lại nghiêng mắt nhìn cô.
Cô gái đang xé giấy gói kẹo, cười tủm tỉm, mắt híp lại thành một cái khe, "Bạn cùng bàn à, ăn kẹo của mình, thì phải cho mình chép bài thoải mái đấy nhé."
Hàn Thần Ngộ nhíu mày, thấp giọng nói: "Mình còn chưa ăn mà."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!