Chương 1: Nói cái gì, nói anh vẫn còn tình cảm với tôi sao?

Edit+Beta: Mẫn Mẫn/S. Y

Mấy ngày nay, những hạt mưa vẫn rơi xuống tí tách, không khí đặc quánh và ẩm ướt, trên mặt đất nước vẫn chưa khô, giao thông trên đường bị tắc nghẽn, vốn là đoạn đường chỉ cần ba mươi phút nay lại tốn hơn một giờ để đi qua.

Trình Thư Nặc đẩy cửa xuống xe, tiếng chuông điện thoại chợt vang lên, cô không cẩn thận dẫm phải một vũng nước nhỏ, vài giọt nước vì thế bắn lên làm bẩn ống quần bên phải.

Cô hơi nhíu mày, liếc mắt nhìn cuộc gọi đang mở, nhanh chóng che giấu cảm xúc, "Người của văn phòng Lệ Hành tới chưa?"

Đối phương thấp giọng đáp: "Ở phòng họp số ba."

Trình Thư Nặc không chậm trễ nữa: "Tôi đang ở dưới lầu."

Cô nói xong thì cúp điện thoại rồi chạy về phía toà cao ốc văn phòng, giày cao gót đạp trên sàn nhà bóng loáng tạo nên những tiếng vang "cộp cộp cộp" dồn dập.

Năm phút sau, tại phòng quan hệ công chúng* Duy Á.

(*) Quan hệ công chúng ( public relations, viết tắt là PR) là việc quản lý các quan hệ giao tiếp cộng đồng để tạo dựng và giữ gìn một hình ảnh tích cực cho một doanh nghiệp, công ty,.... Các hoạt động quan hệ công chúng bao gồm các việc quảng bá thành công, giảm nhẹ ảnh hưởng của các thất bại, công bố các thay đổi, và nhiều hoạt động khác. (Cre: Wikipedia)

Trình Thư Nặc vừa vào cửa, Thẩm Gia Vi liền xông tới, "Cuối cùng cũng đến rồi, tôi còn nghĩ là xảy ra chuyện gì."

Cô và Trình Thư Nặc là đồng nghiệp nhiều năm, Trình Thư Nặc hầu như không bao giờ đến muộn, có tiếng là làm việc rất liều mạng, năm trước vừa thăng chức lên vị trí quản lí cấp cao, là người lãnh đạo tổ các cô.

"Giao thông trên đường có sự cố nên tắc một lúc lâu." Trình Thư Nặc giải thích đơn giản, lại hỏi: "Lệ Hành phái người phụ trách nào đến vậy? Là Tần Lệ à?"

Lệ Hành là văn phòng luật số một thành phố, từng có nhiều lần hợp tác với Duy Á, Tần Lệ là đối tác từ bên Lệ Hành, tuổi trẻ hứa hẹn, hài hước dí dỏm, ngoại trừ có khá nhiều tin đồn râu ria bên lề thì không có tật xấu nào khác.

Thẩm Gia Vi thần thần bí bí lắc đầu, "Không phải luật sư Tần, trước đây cũng chưa từng gặp." Cô nói xong, bắt gặp ánh mắt tò mò của Trình Thư Nặc, mắt lại chớp chớp bổ sung: "Bề ngoài còn đẹp trai hơn so với luật sư Tần nữa, nhưng mà nhìn qua có vẻ hung dữ."

Trình Thư Nặc cười cười hiểu rõ: "Cô đây là lại có mùa xuân tới sao?" Cô một mặt sắp xếp tư liệu rồi đi về phía phòng họp, một mặt không quên khoe khang: "Có đẹp trai bằng Tô Hàng nhà tôi không?"

Tô Hàng là bạn trai của cô, hai người tháng trước mới qua lại, hết tuần này thì vừa tròn một tháng.

"Đừng có cả ngày khoe khoang." Thẩm Gia Vi ngượng ngùng vì bị hỏi câu đó, lại dùng vấn đề sau phản kích. "Tô Hàng chỉ là một tên nhãi ranh, có thể so sánh với người đàn ông súng thật đạn thật ở bên trong sao?"

Trình Thư Nặc: "Tuổi con nhỏ thì không xứng là đàn ông hả?

Thẩm Gia Vi: "Không phải là không khác nhau, là mà vấn đề lớn nhỏ, cô cho là ai cũng giống cô, thích mấy tên con trai còn non nớt hả?"

Trình Thư Nặc: "..."

Nói đến mấy tên con trai còn non nớt, Tô Hàng quá thật còn non nớt, ít hơn cô ba tuổi, bề ngoài trắng trẻo sạch sẽ, lại ngoan ngoan, đặc biệt làm người ta yêu thích.

Ban đầu Trình Thư Nặc còn muốn phản bác vài câu, dư quang thoáng nhìn thấy cửa phòng họp đang đóng chặt cách đó mấy mét, bỗng chốc thu lại tâm tình, không cùng Thẩm Gia Vi huyên thuyên nữa.

Không phải là cô nói quá, mà vụ án trên tay thật sự đau đầu.

Công ty mạng Sáng Thế là khách hàng của phòng quan hệ công chúng bọn họ, năm trước vì tổ của các cô bao thầu được hạng mục quan hệ công chúng cả năm của Sáng Thế, tay cầm lấy tiền thưởng cũng phát run, bây giờ đảo mắt một cái, ngay cả bát cơm của các cô cũng sắp mất.

Tuần trước, hạng mục kỉ niệm mười lăm năm của Sáng Thế là do tổ bọn cô phụ trách, chạy tới chạy tui non nửa năm, ai ngờ hiện trường tiệc rượu lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có một người công nhân bị thương.

Sáng thế là công ty mạng lâu đời, có địa vị rất lớn trong ngành, lại còn là lễ kỉ niệm mười lăm năm, không ít truyền thông có mặt tại hiện trường, sự cố ngay lập tức bị truyền lên mạng.

Tổ các cô suốt đêm khủng hoảng ở phòng quan hệ công chúng, dẫn dắt dư luận, Sáng Thế cũng gánh chịu toàn bộ phí chữa bệnh, chấp nhận bồi thường một khoản phí kếch xù, lúc đầu sự tình đến đó cũng nên kết thúc.

Nhưng hết lần này tới lần khác không biết xảy ra vấn đề chỗ nào, người công nhân đó đột nhiên trở quẻ, dựa vào tình thế đang gay gắt lúc đó lén liên lạc với bên truyền thông, cho biết Sáng Thế trốn thuế.

Việc này ồn ào huyên náo trên mạng, kinh động đến các ban ngành liên quan, cao tầng* của Sáng Thế chấn động, cổ phiếu hai ngày nay giảm liên tục.

Sáng Thế là khách hàng bên phòng quan hệ công chúng Duy Á, gánh nặng dư luận lúc này tự nhiên sẽ đè lên vai cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!