Bầu không khí chợt lặng ngắt mấy chục giây, Lục Nam Châu rụt rè nói: "Dạ, giường không rộng vậy đâu ạ.
"
Diệp Nguyên Tùng trừng mắt, "Vậy cậu ngủ dưới gầm giường đi!"
Lục Nam Châu: "! ! "
"Đây là nhà Lục Nam Châu," Diệp Nhiên nói, "Cha dựa vào cái gì mà đến đây ở? Anh ấy đã đồng ý đâu.
"
Diệp Nguyên Tùng lườm Lục Nam Châu, "Cậu không đồng ý à?"
Lục Nam Châu: "Cháu! ! "
Diệp Nhiên kéo anh, "Đừng cho ông ấy ở đây.
"
Lục Nam Châu do dự nói: "Nhưng ông ấy là cha em mà.
"
Diệp Nhiên: "Vậy cũng không được.
"
Diệp Nguyên Tùng: Đồ bất hiếu!
Ông tiện tay lấy ra một tấm thẻ đập xuống bàn: "Cùng lắm thì trả tiền, một đêm hai ngàn đủ chưa?"
Diệp Nhiên: "Chỗ này đâu phải khách sạn.
" Ai trả tiền cũng ở được sao?
Diệp Nguyên Tùng: "Con ở được mà sao cha không ở được chứ?"
Diệp Nhiên: "Con làm công cho anh ấy, bao ăn bao ở mà.
"
Diệp Nguyên Tùng sững sờ, "Làm công?"
Diệp Nhiên: "Vâng, con cho gà ăn.
"
Diệp Nguyên Tùng quay đầu hung hăng trừng Lục Nam Châu, "Cậu bắt nó cho gà ăn à?!"
Lục Nam Châu bị ông trừng không khỏi hoảng hốt, "! ! Dạ.
"
Diệp Nhiên thản nhiên nói: "Cho gà ăn thì sao chứ?"
Diệp Nguyên Tùng nổi giận, "Đôi tay này của con là để vẽ tranh, cho gà ăn gì hả?!"
Diệp Nhiên: "Nhưng con chỉ thích cho gà ăn thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!