Chương 42: Lại lên hotsearch

Edit: Sa

Ngôn Sơ Âm không biết Thẩm Gia Thụy có nghỉ ngơi theo lời Thiệu Uyên Minh hay không, còn về phần mình, cô hoàn toàn mệt lử sau buổi mua sắm với mấy cô bạn. Về tới nhà chỉ mới xẩm tối, bốn người rửa mặt xong liền lăn ra giường ngủ, chẳng còn hơi sức đâu để tán gẫu. Ngày mai thức dậy sẽ lại là trang hảo hán!

Hôm qua Ngôn Sơ Âm còn hơi lo lắng, tuy ngoài miệng thì nói cô và Thẩm Gia Thụy đã chấm dứt nhiều năm nhưng lâu ngày gặp lại, trong lòng vẫn hơi để tâm, dù sự thật là cô để ý tới lòng hư vinh và sĩ diện của bản thân chứ không phải là chút tình cảm còn sót lại của Thẩm Gia Thụy.

Lúc nghe Thẩm Gia Thụy đánh đàn piano bản nhạc "Nhớ em", đúng là Ngôn Sơ Âm có hoài niệm về những chuyện đã qua. Mối tình đầu rất đẹp, vì thế, dù cho trái tim có xáo động bởi hồi ức, trong lòng có gợn lên những cơn sóng nhỏ, Ngôn Sơ Âm cũng không có gì để hổ thẹn. Nhưng khi cô rung động thì Thẩm Gia Thụy lại đẩy đưa với nữ chính, điều đó khiến cô rất khó chịu. Thừa biết cốt truyện, tại sao cô còn ngu ngốc đến mức để mình rung động!

Tất nhiên cô chỉ có thể trách bản thân không đủ kiên định chứ Thẩm Gia Thụy không làm gì cả, thái độ của người ta đối với cô chỉ đơn giản là người hợp tác trong công việc, luôn tỏ ra "Tôi không quen cô", ấy vậy mà cô lại rung động, chẳng phải tự đâm đầu vào tường ư? Tuy biết vậy nhưng Ngôn Sơ Âm vẫn giận cá chém thớt.

Mãi cho đến hôm nay được nghỉ ngơi đầy đủ, tinh thần sảng khoái, Ngôn Sơ Âm không còn giận dỗi chuyện hôm qua nữa, cô mới thừa nhận là mình đã lo lắng dư thừa. Thẩm Gia Thụy yêu ai, hẹn hò với ai là quyền tự do của anh, có thể sẽ có người không cam lòng với lựa chọn của anh nhưng người đó tuyệt đối không phải là cô! Hơn nữa nam nữ chính thuận lợi đến với nhau sẽ là việc tốt đối với phận bia đỡ đạn là cô đây.

Hiểu thông suốt mọi chuyện, Ngôn Sơ Âm vô cùng mong đợi vào cuộc sống phía trước.

Advertisement / Quảng cáo

Hôm nay phải ghi hình, theo thường lệ là cô sẽ đến spa, nhưng hôm nay không đi được vì các cô bạn thân bắt cô phải "hiến dâng" mấy món mỹ phẩm để xem thế nào, nếu hiệu quả tốt thì họ sẽ mua theo hãng đó.

Ngôn Sơ Âm rất tự tin về kỹ năng chăm sóc da của mình. Cô tẩy tế bào chết, massage mặt cho mấy cô bạn thân xong thì còn cống nạp mớ mặt nạ SK

-II mới mua. Mọi người đắp mặt nạ nằm vật ra sofa, Tống Thi Văn cảm thán: "Phá của quá đi mất! Tiền mua mấy cái mặt nạ này đủ để tao đổ xăng xe nửa tháng đấy, cũng may Âm Âm tự kiếm ra tiền, không thì ai mà nuôi nổi."

Lâm Tâm Tâm cố ý cao giọng: "Đúng đó, con nhóc phá của, một cái mặt nạ của nó bằng một bữa cơm của tụi mình."

Ngôn Sơ Âm lạnh lùng nói: "Xem ra hôm nay tao không thu phí không được."

Thời gian bạn bè thân thiết vui vẻ ở với nhau trôi qua rất nhanh. Chăm sóc da xong, Ngôn Sơ Âm bôi kem chống nắng chuẩn bị đi làm, Lâm Tâm Tâm ngồi trên sofa nói: "Phải rồi Âm Âm, chiều nay bọn tao ghé qua trường, mày xong việc thì tới thẳng đó luôn nha."

Viên Lộ gật đầu: "Được đó được đó, tối nay bọn mình phải càn quét mấy hàng ăn vặt gần trường mới được."

Ngôn Sơ Âm vừa mang giày vừa gật đầu: "Ừ, xong việc tao qua chỗ tụi mày ngay."

Tối hôm trước Ngôn Sơ Âm còn định đọc quyển tiểu thuyết của đàn em xem trong sách viết gì để còn chuẩn bị tâm lý nếu lỡ như xảy ra chuyện thật, nhưng hai ngày nay bận chơi với đám bạn nên không có thời gian để đọc. Lúc ghi hình xong, Ngôn Sơ Âm nhờ đại ca giới thiệu công ty truyền thông, Lâm Vũ Tường giao thiệp rộng, có lẽ anh ấy cũng quen các công ty truyền thông.

"

"Thời gian bên nhau"? Chị em phụ nữ ở công ty tớ bàn tán xôn xao bộ truyện này lắm, họ đều nhất trí cho rằng A Nhiên hợp vai nam chính hơn tớ, đúng là xem thường người ta quá đáng." Triệu Tử Phi loáng thoáng nghe thấy tên truyện thì cũng bu lại hóng chuyện, "Không ngờ hình mẫu của cuốn sách lại là cậu?"

Cô cũng đâu có ngờ. Ngôn Sơ Âm lặng lẽ liếc xéo, "Tớ vẫn chưa chắc chắn, có điều ai cũng nói là tớ nên muốn phòng ngừa trước thôi."

"Nam chính là ai? Nghe mấy chị em trên công ty nói trâu bò lắm, ngoài đời giỏi lắm à?"

Điều này thì Ngôn Sơ Âm không phủ nhận, quan chức ngoại giao trẻ tuổi anh tuấn, vô số lần cư dân mạng gào thét trai đẹp "Rõ ràng có thể dùng mặt kiếm cơm nhưng cứ phải dựa vào tài năng", không phải chỉ có thể dùng từ "trâu bò" để hình dung nữa rồi.

Ngôn Sơ Âm nói nhỏ cái tên Chu Cẩn Xuyên, ngay cả hai ông anh vốn điềm tĩnh cũng há hốc mồm, Tống Viễn Hàng dùng ánh mắt "chân nhân bất lộ tướng" nhìn Ngôn Sơ Âm từ đầu đến chân tựa như bây giờ mới thực sự quen biết cô, còn Triệu Tử Phi thì liền nhào tới, "Ôi cha mẹ ơi, đại sứ Chu là bồ cũ của cậu?"

"Là bồ cũ cũ cũ." Ngôn Sơ Âm nghiêm túc đính chính.

"Đây không phải trọng điểm!" Triệu Tử Phi nhìn Ngôn Sơ Âm bằng vẻ mặt khó tin, "Người đàn ông xuất sắc như vậy mà cậu cũng chia tay, Âm Âm à, cậu đúng là có phúc mà không biết hưởng."

"Tớ xuất sắc thế này mà cậu có thích đâu, không phải cứ là người xuất sắc thì sẽ là người thích hợp." Ngôn Sơ Âm lườm Triệu Tử Phi, "Hơn nữa tớ đang nhờ đại ca giúp đỡ chớ không mướn cậu nhiều chuyện."

Advertisement / Quảng cáo

Lâm Vũ Tường vẫn là người điềm tĩnh nhất, sau một thoáng ngạc nhiên, anh ấy nhanh chóng bình thường trở lại, gật đầu: "Ừ, anh sẽ liên hệ giúp em, còn cần chú ý gì nữa không?"

Ngôn Sơ Âm suy nghĩ một chút, nói: "Nếu không đè tin tức xuống được, em mong có thể điều hướng dư luận, bàn tán một chút thì được, nhưng đừng để đi xa quá."

Tuy Ngôn Sơ Âm không biết bây giờ Chu Cẩn Xuyên và vị hôn thê thế nào rồi nhưng nếu đào bới ra hết sẽ khiến họ khó xử. Hơn nữa với chức vị hiện tại của Chu Cẩn Xuyên, hình tượng và tên tuổi rất quan trọng, dù sao cũng đã từng yêu nhau, Ngôn Sơ Âm không muốn sự nghiệp của anh ta bị ảnh hưởng vì việc này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!