Edit: Sa Nếu tỉnh giấc và thấy mình đang ở một thế giới lạ lẫm, bạn sẽ làm gì?
Trước kia Thẩm Gia Thụy chưa từng nghĩ tới vấn đề này, nên khi ở trong căn phòng khách vừa xa lạ vừa quen thuộc, anh đã hoài nghi cuộc sống.
Sở dĩ nói vừa xa lạ vừa quen thuộc là vì anh nhận ra đây là nhà mình, song mỗi vật dụng trong nhà và cách bài trí đều hoàn toàn khác so với trí nhớ của anh.
Là không gian song song ư?
Thẩm Gia Thụy mở điện thoại, là kiểu điện thoại anh thường dùng, màu cũng y chang nhưng anh biết nó không phải là của mình, màn hình khóa điện thoại của anh là tấm poster mới, nhưng màn hình khóa của chiếc điện thoại này là người khác, là cô gái mà anh không muốn nghĩ đến.
Anh nhíu mày, thử nhập sinh nhật mình, mật khẩu sai, lần thứ hai, anh thử nhập sinh nhật của Mộc Phỉ, vẫn sai.
Còn lần nhập cuối cùng, tuy không muốn nhưng anh chỉ có thể nhập sinh nhật của người phụ nữ đó, thuận lợi mở khóa, hình nền vẫn là gương mặt mỉm cười của cô ta, hệt như đang giễu cợt cho sự thỏa hiệp của anh.
Thẩm Gia Thụy thực sự không hiểu, lúc nãy anh đã soi gương, rõ ràng là gương mặt của anh giống y như đúc gương mặt tối qua trước khi ngủ, nhưng ở thế giới này, "anh" ba mươi, bốn mươi tuổi, trưởng thành, chững chạc mà vẫn còn dây dưa với người phụ nữ đó? Nhiều năm như vậy mà vẫn chưa tỉnh ngộ?
Mang theo tâm trạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Thẩm Gia Thụy lên mạng tìm kiếm tên của người phụ nữ đó, tin tức được xem nhiều nhất là tin kết hôn.
Họ còn kết hôn cơ á?
Thẩm Gia Thụy há hốc mồm, bấm vào tin tức, nhanh chóng nhìn thấy MV cầu hôn.
Thật ra nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ đó trên màn hình, anh đã nghĩ xiên xẹo, trong lòng thực sự khinh thường, thằng này đúng là không ra trò trống gì, tìm người phụ nữ đó quay MV, hắn ta không sợ tác phẩm bị phá hủy ư?
Có lẽ là muốn xem "mình" còn có thể làm loạn tới mức nào, Thẩm Gia Thụy ráng xem hết MV, xem xong, tâm trạng… khó mà diễn tả.
Quay cái quái gì đây? Cầu hôn là cầu hôn, MV là MV, lấy video cầu hôn làm MV, nghĩ gì thế không biết!
Thẩm Gia Thụy không tài nào hiểu nổi đàn ông đàn ang ba mươi mấy tuổi lại còn làm cái trò con bò, thậm chí dùng cả công việc để tạo trò lãng mạn cho người phụ nữ đó, lẽ nào do cô ta yêu cầu?
Cảm tạ trời đất, may mà cuối cùng anh cũng dứt ra khỏi người phụ nữ này.
Trong lúc Thẩm Gia Thụy đang thả hồn suy nghĩ, cửa đột nhiên được mở ra, người phụ nữ mà anh vừa quen thuộc vừa xa lạ mở cửa đi vào nhà, nhìn thấy anh liền nhướn mày: "Chỉ có mình anh ở nhà à?"
Thẩm Gia Thụy nhìn cô chằm chặp, tim đập rất nhanh, thình thịch thình thịch, tựa như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
"Gì mà nhìn em ghê vậy?" Ngôn Sơ Âm đi tới, khom lưng hôn lên má anh, sau đó kéo cánh tay anh rồi ngồi xuống, thân mật nói: "Giận à?"
Tim Thẩm Gia Thụy vẫn đang thình thịch thình thịch, không trả lời cô.
Ngôn Sơ Âm càng thêm khẳng định anh giận thật, lại nâng mặt anh hôn thêm mấy cái, dịu dàng dỗ dành: "Được rồi mà, em sai rồi.
Nhưng Lâm Tâm Tâm đi thử áo cưới, anh đi cùng cũng làm gì được đâu, hơn nữa nếu bọn mình đều không ở nhà thì Mặc Mặc phải làm sao?"
Thẩm Gia Thụy cứng đờ cả người, không biết chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng cực kỳ ghét người phụ nữ này nhưng khi cô ta hôn anh, anh lại có cảm giác toàn thân như bị giật điện.
Là phản ứng cơ thể của "anh" ư?
Nhớ tới con trai, cô mặc kệ chồng, đằng nào Thẩm Gia Thụy giận dỗi là cũng chỉ vì muốn được cô dỗ thôi, cô mặc kệ anh thì anh sẽ tự động hết giận.
Ngôn Sơ Âm buông người đang cáu kỉnh ra, vừa lấy điện thoại vừa hỏi: "Anh chưa đi đón Mặc Mặc à?"
Thật ra Ngôn Sơ Âm cũng biết con không có ở nhà, đồng hồ sinh học của thằng bé rất tốt, ban ngày ít ngủ, không thấy nó bám lấy bố thì chắc chắn là vẫn chưa về.
Không xong rồi, anh chàng này mà giận thì đến cả con cũng mặc kệ.
Ngôn Sơ Âm cầm điện thoại, xoay người nằm xuống đùi Thẩm Gia Thụy, đi dạo cả ngày rất mệt, cô vừa kéo tay anh đặt lên phần vai mình vừa gọi điện: "Bóp vai giúp em với, mỏi chết đi được."
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, trò chuyện chưa tới mấy câu, Ngôn Sơ Âm đã ném điện thoại qua một bên, ngẩng đầu lên thấy ánh mắt quan sát của anh, Ngôn Sơ Âm tưởng anh lo lắng, bèn cười: "Yên tâm, mẹ nói mẹ sẽ đưa con về."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!