Edit: Thiên Tình
Trường quay Hoành Điếm, buổi trưa lúc nghỉ ngơi, ánh nắng nóng rực thiêu đốt mặt đất. Dụng cụ quay chụp ở trường quay đều đã ngừng hoạt động, công nhân viên lau mồ hôi, lười biếng tản ra tự hoạt động.
Diễn viên quần chúng Văn Anh nhận hộp cơm, thấy băng ghế xung quanh đều bị chiếm chỗ, dứt khoát tìm một gốc cây cành lá xum xuê, ngồi xổm xuống dưới bóng râm ăn cơm.
Cô tách đũa, lau sạch mạt gỗ trên hai que, trong lúc người khác đang xơi món cơm đơn sơ, cô bắt đầu ăn ngon lành.
Văn Anh xuất thân nông thôn, dựa vào thành tích học tập xuất sắc, một mạch thi đậu học viện điện ảnh, đáng tiếc mặc dù hàng năm cô đều lấy được học bổng, nhưng sau khi ra xã hội vẫn chưa có cơ hội tốt, chỉ có thể diễn mấy nhân vật bia đỡ đạn trong phim truyền hình, muốn hot thì còn cách xa mười vạn tám ngàn dặm.
Đây là một đoàn phim cổ trang, cô diễn vai một nha hoàn, chỉ phụ trách ngây ngốc nghe đại tiểu thư nói chuyện, nhằm tôn vinh đối phương thông minh lanh lợi. Đương nhiên, vị đại tiểu thư mà cô hầu hạ cũng chỉ là nữ 4, cho nên cô chỉ quay hai cảnh, là có thể nhận hộp cơm rồi đi đoàn phim khác thử vận may.
Một nữ diễn viên trung niên cũng mang một cái ghế gấp ngồi cạnh cô, cô hô: Trần tỷ.
Vị này diễn mẫu thân của đại tiểu thư, là dẫn đầu một nhóm người, nhân duyên rất tốt, nghe nói từ nhỏ đã có giấc mơ làm diễn viên.
Chỉ tiếc tướng mạo không đủ đẹp.
''Ôi, Tiểu Văn, một người ở chỗ này ăn à, sao không tìm băng ghế nào ngồi.''
Văn Anh nở nụ cười: ''Em còn định hỏi Trần tỷ đây, cái ghế gập của chị thuận tiện thật, mua ở đâu vậy?''
''Hây da, mua đại trên taobao thôi, em thích thì lát nữa chị chia link cho em.''
Mặt ngoài thì Trần tỷ có vẻ không thèm để ý, Văn Anh vừa đáp, cô ấy lại hào hứng lên, lập tức mở máy hát tán gẫu chém gió với Văn Anh.
''Em biết không?
Lúc trước nhân vật mà Tiểu La diễn bị đổi đó.''
Tiểu La?
Chính là vị đại tiểu thư mà cô phải ''hầu hạ''.
''Chưa nghe qua, sao đổi người đột nhiên như thế?''
Trần tỷ cười đến bí hiểm, "Đụng chuyện chứ sao nữa, trước đó trong đoàn đồn ầm ầm cô ta với phó đạo diễn có một chân, bản thân cô ta không thừa nhận, ai ngờ cái vị trong nhà phó đạo diễn kia xông tới cửa, vừa ra tay liền phá tướng cô ta luôn.
Sự việc không giấu được, mặt thì có vết, phim tự nhiên cũng quay không được.''
Văn Anh hít một hơi, khâm phục nói: ''Vẫn là Trần tỷ tin tức linh thông, chỉ không biết... muốn đổi thành ai?''
Trần tỷ còn chưa trả lời, diễn viên và phó đạo diễn bên kia đã hướng bên này hô một câu: ''Khởi công, đừng nói chuyện phiếm!'' Hắn đứng không xa, lại không chịu đi thêm hai bước, thái độ rất thiếu kiên nhẫn.
''Xem thường ai vậy, đối với người nào đó thì ôn tồn hoà nhã, còn chúng ta không phải người chắc.''
Trần tỷ bĩu môi, lôi kéo Văn Anh đi ném hộp cơm, chuẩn bị cho cảnh tiếp theo.
Vừa quay mới biết, nhân vật đại tiểu thư quả nhiên đổi người.
Đối phương đã hóa trang xong, ngũ quan không tệ, tư thái yểu điệu, mặc áo xanh váy đỏ, khoác lên lụa trắng, bới tóc, dung mạo tươi đẹp, khí chất cũng thích hợp.
Chỉ là lúc Văn Anh nhìn thấy cô ta, bước chân khẽ dừng, nhìn thấy người quen.
Đối phương vốn đang tranh chấp với thợ trang điểm, chê mà đỏ kết hợp với xanh lá quá tầm thường, dư quang nhìn thấy bên này có người đến, nghiêng đầu nhìn lại, cười lên cổ quái: ''Ơ, đây không phải là đại danh nhân Văn Anh của trường của chúng ta sao.''
Văn Anh cũng chào hỏi cô ta một chút, Đã lâu không gặp.
Cô còn nhớ, đây là Chu Hâm Vận lớp bên, nghe nói gia cảnh rất tốt. Trước mắt xem ra, chí ít tài nguyên ở giới giải trí không kém.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!