Chương 7: (Vô Đề)

Vì quốc thái dân an, nên những tiểu thư khuê các như Trương Mật mới có thể rảnh rỗi ôm lấy một câu thơ, tự thương tự nhớ.

"Từ đây chẳng thiết yêu đêm đẹp, mặc cho trăng sáng xuống tây lầu."

Thật nực cười.

Nàng ta hiểu cái gì gọi là đau thương mất mát sao?

Nàng không hiểu.

Tất cả những điều này, chỉ có ta, Tôn Vân Xuân, mới hiểu rõ.

Thiên hạ loạn chỉ nửa năm, nhưng ta lại rơi vào cảnh nhà tan cửa nát.

Lễ hội hoa đăng, thanh âm náo nhiệt vẫn còn, nhưng trấn Thanh Thạch vĩnh viễn không thể trở lại như xưa.

Giờ nhớ lại, thật giống như một kiếp trước.

Ta đợi thật lâu, mới thấy Tưởng Đình cùng một nhóm bằng hữu rời khỏi Minh Nguyệt Lâu.

Nhìn quanh một lượt, nhân lúc Trương Nghiễm Lễ không có mặt, ta nhanh chóng bước lên hành lễ, dâng thư:

"Thế tử gia, đây là thư tiểu thư nhà ta gửi ngài, xin ngài nhận lấy."

Lúc đầu, hắn không nhận, chỉ hơi nhướng mày, nhìn ta một cái:

Là ngươi?

Ta không đáp, chỉ kiên nhẫn đưa thư ra lần nữa.

Hắn cong khóe môi, cầm lấy bức thư.

Khoảnh khắc ấy, ngón tay hắn vô tình chạm vào tay ta.

Ta khẽ ngước mắt, hàng mi run nhẹ, thoáng đối diện với ánh mắt hắn, rồi lập tức cụp mi xuống.

"Tiểu Xuân xin cáo lui."

Ta xoay người muốn rời đi, nhưng bỗng nhiên cổ tay bị một lực mạnh giữ chặt.

Phố phường náo nhiệt, tiếng người huyên náo khắp nơi.

Hắn mỉm cười, ghé sát lại gần, thấp giọng nói:

"Tiểu Xuân cô nương, nàng luôn lén nhìn ta. Ta đã phát hiện không chỉ một lần."

Hắn nói đúng.

Khi thế tử Trung Dũng Hầu vào phủ, người động lòng dường như không chỉ có Trương Mật.

Mỗi lần nàng bước đến gần hắn, bên cạnh nàng luôn có một Tiểu Xuân cúi đầu lặng lẽ, nhưng khi hắn đến gần, nữ tử ấy cũng sẽ vô thức ngước lên nhìn một thoáng, ánh mắt chạm vào hắn, rồi lập tức dời đi.

Mỗi lần bốn mắt chạm nhau, nàng đều vội né tránh, cắn nhẹ cánh môi, nơi đuôi mắt vương chút đỏ nhàn nhạt, như thể tâm tư bị vạch trần.

Ta đã nói rồi, Tưởng Đình là kẻ lão luyện trong chốn phong nguyệt.

Hắn đương nhiên nhìn ra ẩn ý trong ánh mắt ấy.

Hắn không dám trêu chọc Trương Mật, nhưng ta, hắn hoàn toàn có thể trêu chọc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!