31
Triệu Gia Nam dạo này chắc hẳn rất bận.
Bận nhậm chức, bận lập phủ, bận tiếp đón vô số khách khứa.
Quan trường ở kinh thành vốn là như vậy.
Giờ đây hắn là tân quý của triều đình, là Triệu Đô úy được Hoàng thượng coi trọng.
Ta muốn gặp hắn, sớm muộn gì cũng có cơ hội.
Một tháng sau, hắn đến phủ Trương Ngự sử dự yến tiệc.
Di mẫu ta nói:
"Thật kỳ lạ, số người gửi thiệp mời cho hắn nhiều không đếm xuể, vậy mà hắn lại đến phủ Ngự sử trước tiên."
Ta nói muốn ra ngoài đi dạo, nhưng di mẫu không cho, chỉ để ta ngồi ngoài sân phơi nắng một lúc, sau đó lại nhốt ta vào phòng.
Từ sau khi Ngụy Đông Hà chết, bà càng trở nên lo lắng, cực kỳ nghe lời Trương Vân Hoài, trông chừng ta nghiêm ngặt hơn.
Di mẫu bảo, một tháng nữa ta sẽ trở thành thiếp của Nhị công tử.
Bà lau nước mắt, nghẹn ngào nói:
"Không còn cách nào khác, nếu không, ta nhất quyết không để con làm thiếp. Nhà chúng ta là dân lương thiện, tại sao phải làm thiếp của người ta? Dù là Nhị công tử, ta cũng cảm thấy ấm ức."
"Nhưng may mà Nhị công tử thật lòng với con, dù là nạp thiếp nhưng mọi nghi lễ đều được chuẩn bị chu đáo. Hỷ phục của con đặt may ở Cẩm Tú Phường, cửa hàng lụa là tốt nhất kinh thành đấy."
Ta muốn bà thả ta ra, liền nói:
"Con phải gặp Triệu Gia Nam, vị Đô úy mà Hoàng thượng thân phong. Di mẫu có biết hắn là ai không? Hắn là tỷ phu của con."
Bà nhíu mày:
"Lại nói linh tinh, con không thể ngoan ngoãn một chút sao?"
"Thật đấy, di mẫu tin con đi. Hắn còn có thể bảo vệ con tốt hơn Trương Vân Hoài."
"… Con cứ yên phận đi, lát nữa ta mang cơm đến."
Lúc này, Triệu Gia Nam đang ở trong yến tiệc phủ Ngự sử.
Ta nhân cơ hội được Đỗ Tuyết Liễu – cháu gái của Đỗ di nương giúp đỡ, lẻn ra ngoài.
Nàng ta nhân lúc di mẫu ta không để ý, lén trộm chìa khóa.
Cũng không hẳn là có lòng tốt giúp ta, chỉ là bản thân nàng ta đang rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan trong phủ Ngự sử.
Đại công tử Trương Nghiễm Lễ để mắt đến nàng, vài lần buông lời trêu ghẹo.
Đỗ di nương tuy được Nhị lão gia sủng ái, nhưng chung quy vẫn là thiếp, không thể đắc tội với trưởng tử của chính thất.
Đỗ Tuyết Liễu là một cô nương tâm tư nhạy bén, tự cho mình thanh cao, nàng sợ rằng một ngày nào đó mình thực sự sẽ rơi vào tay Trương Nghiễm Lễ.
Khi biết Nhị công tử muốn nạp ta làm thiếp, nàng vừa giận vừa ghen tị, không thể hiểu nổi tại sao ta lại thắng nàng.
Về dung mạo và tài năng, nàng ta rõ ràng xuất sắc hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!