Chương 14: (Vô Đề)

Nửa đêm, gió thổi lạnh buốt, nghĩa trang ma trơi lập lòe, âm u rợn người.

Hồng Trần Vô Định

Để tránh quan binh truy bắt, chúng ta nằm trong quan tài, ngủ cùng thi thể.

Cẩu Nhi dùng tay ra hiệu, hỏi ta định làm gì tiếp theo.

Ta đưa hết những gì đáng giá trên người cho hắn, bảo hắn rời khỏi kinh thành, tìm một nơi khác mà sống.

Ba ngày sau, Ngụy Đông Hà sẽ bị c.h.é. m đầu.

Ta sẽ xuất hiện tại pháp trường, đứng trước thiên hạ, vạch trần bộ mặt thật của quân Khỏa Đao.

Bọn họ tin hay không, ta không quan tâm.

Hoàng thượng g.i.ế. c ta hay lăng trì ta, ta cũng không quan tâm.

Đến bước đường này, ta đã làm hết sức.

Ta, Tôn Vân Xuân, xứng đáng với cha ta, xứng đáng với tỷ tỷ ta, xứng đáng với từng vong linh của trấn Thanh Thạch.

29

Ngụy Đông Hà đã chết.

Không có ngày xử trảm ba ngày sau.

Ngày hôm đó, ngay sau khi ta và Trương Vân Hoài rời đi, hắn đã c.h.ế. t trong ngục.

Hắn không đợi ta.

Hắn thực sự đã về nhà.

Cẩu Nhi nước mắt rơi không ngừng, ra hiệu hỏi ta tại sao không khóc.

Ta xoa đầu hắn, chỉ nói:

"Ngươi phải sống thật tốt."

Ta rời khỏi nghĩa trang, đến chờ An Hoài Cẩn tại bến sông.

Hắn sắp rời kinh, bị giáng chức đến một địa phương xa xôi.

Ta cũng lên con thuyền đó, lén trốn trong khoang.

Trời sập tối, hắn quay về phòng.

Ta đạp cửa xông vào, rồi khóa chặt lại, bước từng bước áp sát.

Ta hỏi hắn:

"Ngươi còn nhớ tỷ tỷ ta, Tôn Thu Nguyệt không?"

Hắn hoảng hốt, liên tục lùi về sau, cố tránh khỏi ta:

"Sát hại mệnh quan triều đình là trọng tội, ngươi đừng sai lầm nữa!"

Hắn nghĩ ta không biết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!