Chương 12: (Vô Đề)

Nhưng bà cũng sợ.

Sau khi Tưởng Đình chết, kinh thành đồn đại xôn xao.

Từ ngày Ngụy Đông Hà bị bắt, bà đứng ngồi không yên, biết rằng sớm muộn gì ta cũng gặp chuyện.

Bà cảm thấy giữ xác trong hồ nước không an toàn, muốn tìm cách vớt lên, xử lý sạch sẽ.

Nhưng bà không có khả năng đó.

Trước khi An Hoài Cẩn dẫn binh bao vây phủ Ngự sử, bàcuối cùng cũng hạ quyết tâm đánh cược một ván.

Bà đi cầu cứu Nhị công tử.

Đây là một quyết định vô cùng nguy hiểm.

Cũng là một quyết định vô cùng táo bạo.

Trước đây, Chu phu nhân từng nói muốn nhận ta làm thông phòng của Nhị công tử, hầu hạ hắn.

Cả phủ Ngự sử đều biết, Nhị công tử cao quý như trăng sáng, chưa từng có nữ nhân nào được phép gần gũi hắn.

Chu phu nhân từng vài lần khuyên hắn nạp thông phòng, nhưng hắn đều thẳng thừng từ chối.

Nhưng lần này, khi Chu phu nhân đề cập lại, hắn không từ chối nữa.

Di mẫu ta đinh ninh rằng, Nhị công tử thích ta.

Nhưng ta không tin.

Có lẽ hắn có chút hứng thú, nhưng nói thích ta thì tuyệt đối không có khả năng.

Lần này hắn ra tay giúp đỡ, phần lớn là vì không muốn phủ Ngự sử dính líu đến vụ Tưởng Đình c.h.ế. t tại đây.

Hắn không muốn bị liên lụy.

Nhị công tử ngồi đó, lặng im nhìn ta, ánh mắt sâu thẳm, không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào.

Ta quỳ xuống, cúi đầu dập một cái, giọng điềm tĩnh:

"Đa tạ công tử đã cứu giúp. Tiểu Xuân sẽ sớm rời khỏi đây, không để phủ Ngự sử bị liên lụy."

Di mẫu ta sốc nặng, hai tay bà bấu chặt lấy vai ta, khóc lóc xô đẩy:

"Con đi đâu? Con có thể đi đâu?"

"Nhị công tử đã nói, con là người của ngài ấy!"

"Ngoan ngoãn đi theo ngài ấy, ngài ấy sẽ bảo vệ con!"

Bà khóc đến xé gan xé ruột, hết đ.ấ. m lại đẩy, sau cùng ôm chặt lấy ta.

"Tiểu Xuân, đứa nhỏ khổ mệnh của ta!"

"Di mẫu cầu xin con, dừng lại đi!"

"Mẫu thân con c.h.ế. t sớm, trên đời này, con là giọt m.á. u duy nhất còn sót lại của bà ấy."

"Xin con, hãy để ta có một chút hy vọng sống!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!