Chương 9: Không thể đợi được nữa

Từ phòng tập thể hình, phòng ngủ cho đến nhà tắm, chỗ nào cũng có dấu vết dã chiến. Du An Đồng từ nhẹ nhàng khoan kɧօáϊ tới mồ hôi đầm đìa, cuối cùng thỏa mãn nằm trêи giường lớn trong phòng ngủ.

Ôi trời, sao cậu có cảm giác mình vừa mới chết đi sống lại vậy.

Tên cẩu nam nhân có thể lực cường hãn đáng ghét.

Du An Đồng bỉ ổi muốn đá người kế bên nhưng chân vừa giơ lên đã không còn sức khiến cú đá bỗng nhẹ hìu như mèo con đang gãi ngứa.

Hình Lệ Hiên thấy thế lập tức duỗi chân, mạnh mẽ ngăn hai chân nghịch ngợm của đối phương, làm cậu không thể động đậy.

Du An Đồng lúc này mới nhớ tới chuyện quan trọng, "Ông xã, em muốn mượn anh một ít tiền."

Cậu muốn gây dựng sự nghiệp nhưng không có tài chính làm vốn. Còn Du Khánh Niên tuy nợ cậu tiền và giấy tờ bất động sản nhưng số tiền kia có về được tay cậu hay không lại là chuyện khác. Với vốn lưu động bây giờ của Du Gia, gã ta nhất định không thể lập tức giao cậu 60 triệu trong một lần được.

Coi như có trả, chừng nào trả xong thì không ai biết được hết.

Vì thế hiện tại cậu chỉ có thể mượn tiền của ông chồng đại gia nhà cậu thôi.

Hình Lệ Hiên lấy ví tiền trêи tủ đầu giường, từ bên trong rút ra một tấm thẻ, "Trong này có năm triệu, đủ cho cậu tiêu vặt."

Du An Đồng: "Không, ý em không phải thế. Em muốn mượn anh 80 triệu, ba tháng…không, sau nửa năm em nhất định sẽ trả đủ cả gốc lẫn lãi cho anh."

Mua lại nhà hàng và nhà máy đã mất 76 triệu, hơn nữa sau khi mua xong nhất định sẽ có thêm rất nhiều khoản chi tiêu linh tinh. Đây là lần đầu tiên Du An Đồng kinh doanh, không biết khi nào mới trả được cho hắn, vốn tính nói ba tháng nhưng cảm thấy quá ngắn liền đổi thành nửa năm.

Hình Lệ Hiên nghiêng đầu nhìn cậu, "Cậu mắc nợ lớn thế. Cho vay nặng lãi?"

"Rắm thúi!" Du An Đồng nghe xong muốn đá hắn thêm cái nữa, kết quả chân bị đè chặt đến mức không thể nhúc nhích, "Em muốn gây dựng sự nghiệp."

"Khởi nghiệp gì cơ, coi chừng lỗ chết cậu." Hình Lệ Hiên cười nhạo, "Cậu tốt nhất nên an phận làm con dâu ngoan ngoãn của Hình gia, tránh ra bên ngoài làm mất mặt nhà tôi. Chờ chúng ta ly hôn, tôi sẽ đưa cậu 80 triệu."

Lời vừa dứt, Du An Đồng tức giận, "Hình Lệ Hiên, anh coi tôi là chim hoàng yến trong lồng hay gì?! Anh nghĩ tốt về tôi ghê đó!"

Du An Đồng nổi nóng dùng sức đẩy Hình Lệ Hiên, thừa lúc hắn thả lỏng, co chân lạnh lùng đá hắn xuống.

Hình Lệ Hiên không kịp trở tay cứ thế rơi khỏi giường, lập tức nổi bão, "Du An Đồng! Cậu làm trò gì đấy!"

"Tôi đi ra ngoài dây dựng sự nghiệp mà anh kêu tôi làm trò? Hình Lệ Hiên, anh đừng có xem thường tôi, không tin anh cứ đưa tôi 80 triệu, nửa năm sau anh sẽ thấy." Du An Đồng nói, " Được, tôi viết giấy nợ, tới lúc ấy một đồng tôi cũng không thiếu anh đâu!"

Cậu ngồi còn Hình Lệ Hiên đứng nên khi nói chuyện phải ngẩng đầu lên khiến cậu thoáng chốc trở nên nhỏ bé mất sạch khí thế.

"Anh tưởng cao lớn là ngon à?"

Du An Đồng chậm rãi đứng trêи giường, cảm giác từ trêи cao nhìn xuống quả nhiên ngầu hơn nhiều.

Bởi vì quá tức giận, cậu không để ý thân thể của mình đang rất không ổn. Vừa đứng lên, hai chân đã run rẩy khuỵu về phía trước, thiếu chút nữa ngã sấp xuống mặt đất.

Hình Lệ Hiên nhanh tay lẹ mắt, kịp thời bước tới đón lấy Du An Đồng.

Hai người đàn ông tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cãi nhau quả thật rất nực cười, trán Hình Lệ Hiên nổi đầy gân xanh, ấn cậu ngồi xuống giường.

Du An Đồng vừa muốn trốn thoát liền nghe Hình Lệ Hiên nghiêm mặt trầm giọng: "Ngồi yên đừng nghịch, chúng ta nói chuyện đàng hoàng."

Du An Đồng bắt đầu làm con rùa rụt cổ

Cẩu nam nhân lúc nghiêm túc đáng sợ quá!

Du An Đồng oan ức đáp: "Anh trách em không nói chuyện đàng hoàng nhưng rõ ràng anh không tôn trọng em trước."

Hình Lệ Hiên nói: "Không phải tôi không tôn trọng mà một đứa sinh viên chưa tốt nghiệp như cậu có hiểu gây dựng sự nghiệp là thế nào không? Cậu dám chịu khổ không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!