Phản ứng của Du An Đồng khiến Hình Lệ Hiên càng chắc chắn về suy nghĩ của mình "Nói sự thật cho tôi, tôi sẽ không chạm vào cậu. Hơn nữa còn giúp em gái cậu thoát khỏi Du gia, thế nào?"
Du An Đồng nghe hắn nói xong mới nhớ tới hóa ra mình vẫn còn một cô em gái. Nhưng hiện tại cậu vẫn chưa biết lá bài ẩn của Du Khánh Niên là gì, chỉ đành tiếp tục diễn xuất.
Cậu đáng thương phản kháng yếu ớt hô "Anh đi ra, đừng có đụng vào em."
Nhưng nội tâm lại không ngừng gào thét: Ha ha, nhanh lên nhanh lên, để tui coi thử sức mạnh nam chính có lợi hại như lời đồn hay không!
Quả nhiên Hình Lệ Hiên tới gần hơn một chút, muốn tạo cảm giác áp bức tâm lý lên Du An Đồng.
Cậu nở nụ cười, bày ra bộ dáng bình tĩnh "Nhưng em cảm thấy dù em im lặng, anh cũng không dám chạm vào em."
Du An Đồng nói trúng tim đen khiến Hình Lệ Hiên thoáng chau mày.
Lúc này khoảng cách hai người cách rất gần, khi Du An Đồng nói chuyện, hai bờ môi hồng nhạt mềm mại như hai cánh hoa cứ khép mở liên tục làm đầu óc Hình Lệ Hiên nóng lên, không thể suy nghĩ được gì.
Ma xuy quỷ khiến, hắn nhắm mắt hôn xuống.
Trong lòng Du An Đồng tràn đầy vui vẻ, người xưa nói chẳng bao giờ sai, phép khích tướng thật sự rất hữu dụng.
Cậu lợi dụng thời cơ vòng tay ôm cổ hắn, cố gắng hôn sâu. Hình Lệ Hiên mở mắt chống đầu gối xuống để giữ thăng bằng cơ thể. Hai người thoáng cách ra xa một ít, mặt hắn không cảm xúc quan sát Du An Đồng nhưng kết quả trong mắt đối phương chỉ có ý cười giảo hoạt như một con hồ ly.
Người này rõ ràng không hề diễn, hắn lại lần nữa bị cậu ta gạt.
Du An Đồng nghiêng đầu bật cười: "Ông xã, tiếp tục đi được không ~"
Hình Lệ Hiên tự nhận mình là một người thanh khiết (1), nhưng thanh khiết cũng không có nghĩa là không có nhu cầu về phương diện kia. Trái lại, nhu cầu sinh lý của hắn còn mạnh mẽ hơn so đàn ông bình thường. Do thường ngày hắn vẫn luôn kiềm chế bản thân, không thích tùy tiện lên giường cùng người khác.
Hiện tại, đối với bạn bạn đời hợp pháp của mình, Hình Lệ Hiên không muốn đè nén con thú của bản thân thêm giây phút nào nữa.
Hắn kéo Du An Đồng ngồi dậy: "Trước tiên chúng ta nói chuyện một chút."
Du An Đồng:??? (• – •)
Cẩu nam nhân, anh có phải là đàn ông chân chính không thế? Lúc này không phải anh nên đè tui ra rồi ȶɦασ tui ná thở hả?
Hôn cũng hôn rồi, đè cũng đè rồi còn mỗi bước cởi quần rồi đút vô mà anh cũng lôi đầu tui dậy là sao.
Xú nam nhâm đáng ghét! (`0")
Du An Đồng: "Nói chuyện gì?"
Hình Lệ Hiên: "Tôi nói rõ trước, tôi sẽ không thích cậu. Chúng ta kết hôn chỉ vì bà nội tôi ép buộc do đó nửa năm sau chúng ta nhất định sẽ ly hôn. Vì thế hiện tại cậu còn muốn tiếp tục hay không?"
Nếu gặp người khác thì lúc này chắc hẳn đã nhào tới tát hắn, mắng hai chữ "tra nam". Nhưng với Du An Đồng thì khác, lời này rất hợp ý cậu. Dù sao cậu cũng không biết nhân vật sẽ bị nguyên tác ràng buộc đến mức nào, ai biết chừng nửa năm sau cậu có thể đi lãnh cơm hộp thì sao? May thay Hình Lệ Hiên không yêu cậu, như vậy cậu cũng không cần phải mang gánh nặng trong lòng. Hơn nữa sống chết của cậu sẽ không ảnh hưởng tới cuộc sống người khác. Như vậy khiến cậu thật sự yên lòng hơn.
Trọng sinh khiến cậu nhận ra, nếu hôm nay có rượu hãy cứ say, có hoa thì cứ hái, đừng quan tâm ánh nhìn của kẻ khác.
Du An Đồng đáp: "Được, nửa năm sau em sẽ cùng anh ly hôn. Nhưng em cũng có yêu cầu."
Hình Lệ Hiên cho rằng cậu đang ám chỉ tới tiền: "Cậu nói đi."
Du An Đồng: "Nửa năm này anh có thể không thích em nhưng phải cưng chiều em, sủng em, không được dùng bạo lực với em."
Hình Lệ Hiên cau mày, không thể giải thích nổi yêu cầu của Du An Đồng.
Du An Đồng nhanh chóng nói ngay trước khi hắn kịp từ chối: "Nếu anh không chịu vậy hiện tại liền ly hôn. Bà nội có hỏi thì anh tự giải quyết, em không quan tâm."
Hình Lệ Hiên gật đầu: "Được, tôi đồng ý với cậu. Nửa năm này cậu cũng an phận cho tôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!