Chương 3: (Vô Đề)

Hàn Thanh Ngạn nhìn cái tên Tri Nguyên Kỳ Phồn màu xám trên diễn đàn, nghĩ nghĩ một lát, cuối cùng vẫn nhấn vào tên anh ta, xem thông tin.

Avatar là hình đầu người mặc định của QQ, cấp 2 sao, tên là Tri Nguyên Kỳ Phồn, không có chữ kí hay bất cứ thông tin giới thiệu bản thân nào, ngay cả tuổi hay ngày sinh cũng không thấy có.

Tiểu hào điển hình đây.

*Tiểu hào: Người chơi mới, cấp thấp

Hàn Thanh Ngạn có hơi khổ sở.

Bất quá anh vẫn hiểu rằng, cái người sống cao sang lạnh lùng như nam thần thì chắc chắn là bị ép đến đây chơi rồi.

Không! Sao có thể ép nam thần được! Nam thần là loại người sống ở trên đời chỉ để duy trì hình tượng cao sang lạnh lùng của mình, khoảng cách đối với đám phàm nhân ở dưới đất là rất lớn, làm một fan cuồng anh sao có thể có tư cách nghĩ như vậy được?

chút điểm tiểu khổ sở.

Nhưng nói thật thì, cái nick tiểu hào nọ đúng thật là do bị ép thật a…..

Con chuột của Hàn Thanh Ngạn kinh hoảng chạy loạn trong trang cá nhân của nam thần một hồi mới thỏa đáng rời đi….

Nam thần là nguời chỉ dùng để chiêm ngưỡng, mấy thứ mưu toan, mưu kế thật sự là có ngu mới làm!

Được rồi, thật ra là rầy, trái tim thủy tinh mong manh yếu đuối của bé fan cuồng đang điên cuồng lo lắng khổ sở sợ rằng nam thần sẽ từ chối lời mời kết bạn của mình, hơn nữa còn dùng nick tiểu hào để từ chối!  Cái loại chuyện thêm tiểu hào mà cũng bị từ chối này, không nghĩ đến thì thôi chứ càng nghĩ càng thấy đau lòng.

Nhưng là vạn nhất nam thần thêm anh vào làm bạn tốt thì sao?

Hàn Thanh Ngạn bị  giấc mơ có khả năng xảy ra này biến thành cả người đều phát cuồng!

Người thích đọc tiểu  thuyết đều có một điểm chung —— não rất manh động! Cho nên Hàn fan cuồng với trí óc mới bị kích thích nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy vẫn nên thử thêm nam thần một lần, vạn nhất có thể làm bạn với nam thần thì đúng là viên mãn toàn vẹn a.

Qúy ngài fan cuồng cảm thấy mình đã đem tất cả tế bào già mồm cái lão từ khi cha sinh mẹ đẻ ra phát huy đến cực hạn vào thời khắc này rồi, não bộ hoạt động bắn ra khí X như phóng dao quả thực khiến anh muốn đâm đầu vào tường.

Nhất định là bởi hôm qua cái gáy bị đập vào mép giường nên lúc này cả người đều bất bình thường.

Anh còn chưa kịp quyết định xem rốt cuộc là có nên gửi lời kết bạn hay không, phía sau đột nhiên xuất hiện một cái móng vuốt đoạt mấy con chuột máy tính của anh đi, trực tiếp nhấn vào ô Kết bạn trong trang cá nhân của Tri Nguyên Kỳ Phồn, một lời giới thiệu cũng không thèm viết đã gửi lời mời kết bạn đi luôn.

Hàn Thanh Ngạn đã sớm ngây người từ giây phút chuột bị cướp đi, sau đó anh cứ dùng hai mắt vô thần mở trừng trừng nhìn quá trính thêm bạn hoàn thành.

Cho đến khi yêu cầu kết bạn được gửi thành công, anh mới hoàn hồn lại.

Hàn Thanh Ngạn quay đầu, nhìn Tần Nhạc đang cười đắc ý như thế mình mới làm một chuyện vô cùng vĩ đại. Bảo trì gương mặt than của mình, có chút ngốc ngốc hỏi rằng: "Anh vừa mới làm gì…"

Tần Nhạc nhe răng nở nụ cười, nói: "Sao thế, mắt của Tiểu Yến Tử không nhìn được nữa à? Mới nãy anh nhìn chú rối rắm đến hoảng hốt, cho nên anh mới giúp anh tiến gần đến với nam thần thêm một chút thôi mà, không cần cảm ơn anh đâu."

Hàn Thanh Ngạn há mồm, đầu lưỡi di chuyển trong khoang miệng nhưng vẫn không rõ là mình định nói cái gì, cuối cùng đành phải bất đắc dĩ ngậm miệng lại, mím môi xoay người lại tiếp tục nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính ngẩn người.

"Này, không phải là kích động đến độ không nói lên lời rồi đó chứ?" Tần Nhạc ở phía sau vỗ cỗ bả vai Hàn Thanh Ngạn, có chút kỳ quái hỏi vậy. Anh không có nam thần trong lòng nên thật sự không thể hiểu nổi tình yêu của Hàn Thanh Ngạn đối với nam thần là mãnh liệt ra làm sao.

Hàn Thanh Ngạn lắc đầu không nói chuyện, trong khi Tần Nhạc đang suy nghĩ xem có phải là cậu ta giận rồi hay không thì mới nhẹ nhàng mở miệng. Anh nói: "Tôi vừa mới nghĩ, nếu nam thần dùng tiểu hào từ chối lời mời kết bạn của tôi thì anh ấy có còn có thể bảo trì vị trí no.1 trong lòng tôi hay không?"

"Cho nên kết quả là?" Tần Nhạc có chút tò mò.

"Kết quả là, ngay cả khi nam thần tự chối, trong lòng tôi anh ấy vẫn là no.1." Hàn Thanh Ngạn nói một cách chẳng hề do dự. Chẳng những thế, anh còn thuận miệng chuẩn bị cả lý do từ chối dùm nam thần. Anh nói: "Nếu ai thêm anh ấy cũng đồng ý thì làm sao còn là lạnh lùng cao ngạo được nữa?"

Tần Nhạc: "…"

Lúc này đây anh thực lòng muốn dùng tay nắm lấy bả vai tên này lắc thật mạnh, nói với cậu ta rằng, chàng trai, cậu tỉnh lại đi, nam thần của cậu cũng là người, nào có phải thần tiên vượt ra ngoài tam giới a!

Bất quá lời này anh trái lại chẳng hề nói ra, Tần Nhạc nghĩ nghĩ, khóe miệng co rúm hỏi cái thằng fan cuồng nọ: "Thế, nhỡ nam thần đồng ý lời mời kết bạn của chú thì sao? Anh ta sẽ không còn là nam thần của chú nữa hả?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!