3: Bị con rối ôm lên làm tình, nhân vật trọng yếu khác lên sàn.
"Đạo, đạo trưởng chớ có nói giỡn…. Tôi sẽ dùng cách khác báo đáp ngài…."
Liễu Mục Trần mặc kệ Lạc Vân Đường cự tuyệt, trực tiếp cắm ngón tay vào lỗ nhỏ mềm mại bên dưới.
Ban đầu hắn muốn y thêm mến mộ mình rồi mới từ từ ra tay, thế nhưng khi chứng kiến thanh niên bị xà yêu kia làm cho động tình, hắn lại có chút hối hận.
Giọng nói hắn vừa ghen ghét lại đố kỵ.
"Không trở thành vợ ta thì muốn làm vợ của ai đây? Tên dâm xà chết tiệt kia sao!"
"Sao có thể ướt chỉ bằng cái đuôi chết tiệt kia chứ? Nói! Hắn khiến em sướng hay ta mới khiến em sướng?!"
Nam nhân cau mày, hung hăng mà đánh lên cánh mông trắng nõn của thanh niên.
"A a…"
Tại sao lại.
Tại sao… y nhất định phải trở thành vợ của ai đó chứ?
Thanh niên run rẩy muốn trốn, lại bị tên đạo sĩ phía sau ấn bả vai, ngón tay điên cuồng khuấy đảo hậu huyệt, khiến dâm dịch bên dưới văng khắp nơi cho bằng được mới thôi.
Thanh niên vốn đã bị đuôi rắn chơi đến mức cao trào không lâu, hiện lại lần nữa bị hắn trêu đùa đến nỗi chảy nước không ngừng.
dương v*t dưới hạ thân hắn đã trướng đau, hận không thể lập tức tiến vào bên trong hậu huyệt mềm mại kia, nhưng khi hắn nhìn thoáng qua giường trong hang lại không nhịn được nhíu mày.
Giường này quá cứng.
Nếu là cùng làm tình trên loại giường như vậy, em ấy lại còn mềm như thế, nhất định sẽ rất khó chịu.
Liễu Mục Trần nhẩm một câu chú, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một hình người y như đúc hắn.
Bộ mặt của con rối kia vô cảm, sau khi nhận lệnh liền duỗi tay ôm lấy Lạc Vân Đường, hai tay giữ chặt đùi y.
"A… Là ai?!"
Tại sao lại có thể một người rồi?!
Liễu Mục Trần vội hôn lên mặt Lạc Vân Đường, hắn sợ y hiểu lầm: "Nương tử không cần lo lắng, đó chẳng qua chỉ là một con rối, chỉ có ta, là tướng công duy nhất của em."
Con rối ôm lấy thanh niên, dùng loại tư thế xi tiểu banh đùi y ra, thanh niên chỉ có thể bất đắc dĩ đối mặt Liễu Mục Trần, hậu huyệt còn đang ngượng ngùng chảy nước.
Quá mức hổ thẹn.
Hệt như đang làm tình cùng với hai nam nhân xa lạ.
"Không được…"
Thanh niên bất lực lên tiếng phản kháng.
Chuyện này hết thảy đều vượt qua nhận thức của y.
Y chẳng qua chỉ là tới để xem bệnh…
Liễu Mục Trần đỡ lấy dương v*t dữ tợn ra, lập tức đi sâu vào bên trong.
"A a ——ư…. Không được, lấy ra đi…. Hức…."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!