Chương 31: Pháo hôi giai đoạn trước cốt truyện

6: Chạy thoát thành công.

"Vợ yêu ngoan, ăn một chút đi."

Kerry mang đến một cái lá lớn, trên đó đều là những thứ quả hắn tìm được quanh đây.

Kerry càng nghĩ càng say mê.

Hắn cực kỳ đắm chìm ở thế giới hai người với Lạc Vân Đường.

Hắn thậm chí còn muốn buông bỏ tất cả, buông bỏ thân phận của mình, vĩnh viễn ở bên Lạc Vân Đường như vậy.

Cứ nghĩ thế, hắn đã phát tin đến cấp dưới: Hủy bỏ mọi hành động, toàn bộ rút lui.

Hắn muốn mang y rời khỏi bán đảo tội ác tày trời này, trở về quê nhà của mình, khiến y vĩnh viễn trở thành vợ yêu của mình.

Kerry ngủ rồi.

Lạc Vân Đường thử đẩy nhẹ hắn một cái, xác định hắn thật sự ngủ liền cởi bỏ dây thừng trên tay, lặng lẽ bò ra khỏi sơn động.

Dù cho thế nào chăng nữa y cũng không thể ngồi không chờ chết ở đây.

Nhưng khi y sắp chạy ra được cửa hang lại đột nhiên xuất hiện một bóng người —— vậy mà không phải là Kerry.

Y vừa ngẩng đầu, là một thanh niên lạ mặt.

Cậu ta rất thanh tú, trên mặt đều là vẻ ngây ngô, ngơ ngẩn mà nhìn vệt đỏ khắp người y, trên từng tảng da trắng nõn ấy đều là dấu hôn ái muội.

Cậu ta bất giác đỏ mặt: "A rất xin lỗi, tôi đi nhầm rồi! Tôi là tới để tìm người, không phải cố ý ——"

Nói được nửa câu, cậu thanh niên đột nhiên nhìn thấy Kerry trong hang, cậu ta mới chần chờ mở miệng:

"Sếp ơi?"

Không sai, thiếu niên là cấp dưới của Kerry, cũng là người ngoài đảo. Cậu là người mới, đối với nhiệm vụ cơ mật lần này cái biết cái không, cũng không biết Lạc Vân Đường trông như thế nào, nhiệm vụ chỉ là phụ trách một bộ phận nhỏ trong kế hoạch.

Do nhận được tin kế hoạch bị hủy, nên nhiệm vụ tiếp theo cậu nhận được là mang theo một vài cấp dưới đi đến nơi này tìm sếp.

Kerry nghe được động tĩnh, đi tới ôm lấy eo Lạc Vân Đường, rất tự nhiên ôm y vào trong ngực, thân mật mà cọ cổ y.

Cậu ta vội quay mặt không dám nhìn: "Sếp, xe chờ bên ngoài, có thể rút lui đến nơi an toàn bất cứ lúc nào."

"Làm tốt lắm."

Cậu thanh niên không biết đặt chân tay ở đâu, đành phải chạy nhanh ra ngoài, nhưng dù có chạy ra khỏi đó, trong đầu cậu ta vẫn là hình ảnh của chàng trai xinh đẹp kia, khuôn mặt anh ấy, làn da trắng nõn cùng cơ thể tràn ngập vết yêu của anh ấy.

Thanh niên thậm chí có chút tiếc nuối mà nghĩ.

Tại sao lại là người của sếp chứ.

Cậu ta ma xui quỷ khiến mà xung phong nhận làm tài xế, tuy rằng lái xe nhưng vẫn luôn ngắm nhìn nam nhân qua kính chiếu hậu.

Mà ánh mắt của sếp vẫn luôn dính trên người y.

Bọn họ có vẻ rất thân mật.

Thanh niên có hơi chua xót, cậu chịu không nổi dẫm mạnh chân ga, lấy tốc độ nhanh nhất để tới địa điểm.

"Thưa sếp, đây là nơi đóng quân của chúng ta, nghe nói Lạc Vân Đường đã biến mất, trong đảo hiện giờ đang điều động khá nhiều người tìm kiếm anh ta, chúng ta chỉ có thể tạm thời ở nơi này."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!