Chương 29: Pháo hôi giai đoạn trước cốt truyện

4: Vai ác nổi điên, được nam chính cứu ra.

Làm đến cuối, dù thân thể Lạc Vân Đường có đặc biệt khỏe mạnh đi nữa cũng không thể chịu được thêm, nơi giao hợp dưới thân bị đâm đến đỏ tươi, huyệt khẩu sưng đỏ bị lần lượt ra vào, cả người đều dính đầy dâm dịch.

Khảm Đặc lần nữa gắt gao siết chặt lấy eo Lạc Vân Đường, bắn toàn bộ tinh dịch vào, cuối cùng cũng ngừng trận cưỡng ép này.

Hắn ôm Lạc Vân Đường, nhẹ nhàng rửa sạch cho y trong phòng tắm.

Thuốc vẫn chưa hết tác dụng, còn bị Khảm Đặc giữ lâu như vậy, y thậm chí còn không thể nâng tay, khắp người đều là dấu hôn, lộ ra dấu vết ái dục ngập tràn.

Khảm Đặc không dám nhìn vào mắt Lạc Vân Đường, hắn sợ thấy tia chán ghét bên trong đó, chỉ dám cúi đầu rửa sạch bên dưới giúp y.

Thật nực cười, hắn làm một điều không nên làm, đến lúc này lại từng li từng tí sợ bị mắng.

Khảm Đặc nhìn đến vết thương bị mài ra trên cổ tay y, hắn có chút đau lòng, nhưng sau khi rửa sạch, Khảm Đặc vẫn lần nữa trói chặt y lên giường, chẳng qua lần này là dùng một loại vải mềm hơn để trói.

Lạc Vân Đường uể oải nhìn Khảm Đặc lăn lộn.

Một lát sau, Khảm Đặc kéo một người đầy máu vào phòng.

Hắn như phải cầm phải thứ đồ vật rất kinh tởm, thẳng tay ném mạnh người nọ lên sàn nhà, sau đó trói tay hắn vào góc bàn để ngừa hắn chạy trốn.

Lạc Vân Đường nhăn mày lại.

Đó là……

"…… Joy?"

Khảm Đặc vậy mà trói Joy tới.

Nghe thấy chủ nhân gọi tên của tên chó má này, hắn liền bắt đầu nổi điên: "Chủ nhân, chủ nhân tôi chỗ nào không bằng Joy? Thằng chó chết Joy này, là bởi vì gương mặt này của nó sao, hay bởi vì mồm mép của nó?"

Hắn quá ghen ghét.

Ghen ghét đến vặn vẹo gương mặt, trong mắt đều tràn đầy hung ác nham hiểm.

Joy thật đáng chết, thật muốn cắt nát da thịt nó, từng nơi từng nơi một.

Trong tay Khảm Đặc đang cầm một cây dao, nghĩ vậy liền lập tức cắm vào cánh tay Joy.

"A ——"

Joy bị cơn đau kích thích lập tức bật tỉnh dậy, đập vào mắt là cảnh tượng Lạc Vân Đường đang chật vật bị trói trên giường.

Hắn không rảnh lo đau đớn trên người, vội vàng hỏi Lạc Vân Đường: "Chủ nhân, chủ nhân ngài không sao đúng không, ngài có bị thương hay không, con chó điên này đúng là dại thật rồi, chủ nhân ngài không cần lo, em sẽ không để ngài bị……"

Khảm Đặc lại dùng sức đâm hắn một dao: "Mày đi chết đi, nếu mày đã chết thì sẽ không còn ai đoạt đi chủ nhân của tao nữa."

Khuôn mặt Joy cũng trở nên thực đáng sợ: "Thằng điên nhà mày nằm mơ đi, chủ nhân đã sớm vứt bỏ mày, a ——"

Joy lại bị đâm một dao.

Lạc Vân Đường chán chường nhìn hai bọn họ chửi rủa nhau.

Một tên vô dụng, một tên dã tâm đầy người.

A…

Một tên cũng không muốn giữ lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!