3: Bị vai ác liếm lỗ nhỏ đến bắn, chịch từ phía sau.
Lạc Vân Đường bị trói trên giường lớn, hai tay kéo cao qua đỉnh đầu, quần áo trên người đều cởi hết, để lộ đường cong duyên dáng luôn bị khóa trong tây trang cùng với làn da trắng nõn như ngọc kia.
Cơ bắp không gầy yếu, cũng không khoa trương, đủ để khiến người ta mê muội.
Lạc Vân Đường nhíu mày, tình huống hiện tại rất bất lợi với y.
Sau tiếng nổ lớn đó, y nhất thời không phòng bị, bị Khảm Đặc trói đến đây, tên Joy kia thật vô dụng, vậy mà không thể giết chết Khảm Đặc….
Khi Lạc Vân Đường đang tự hỏi làm thế nào để thoát thân, có người đẩy cửa vào.
—— là Khảm Đặc.
Khảm Đặc vừa tiến vào mắt đã đỏ bừng: "Chủ nhân, ngài vì sao lại vứt bỏ tôi, chủ nhân không được không cần tôi, ngài như vậy thì tôi sẽ chết mất….."
Lạc Vân Đường lật lọng đáp: "Khảm Đặc, ngoan, cởi trói cho tôi, sao tôi có thể không cần cậu chứ? Đều là hiểu lầm."
Lạc Vân Đường khẽ nâng cằm, nhìn Khảm Đặc, tư thái như vậy có một loại mị lực khôn kể, bất cứ lúc nào, y vẫn luôn có thể điềm nhiêm như vậy.
Quá mê người.
Khảm Đặc mãn nhãn si mê.
Thế nhưng chủ nhân lại là kẻ lừa đảo đầy miệng dối lừa, chủ nhân không chỉ vứt bỏ hắn, thậm chí còn muốn giết chết hắn.
Hắn sẽ không lần nữa tin vào một kẻ lừa đảo.
Hiện tại hắn chỉ muốn chịch chết tên nam nhân mê người này, để y vì mình mà mất đi tư thái giả nhân giả nghĩa kia, để y không khống chế nổi mà cao trào phun nước.
Thấy Khảm Đặc không nghe lời, thậm chí còn bò lên giường chuẩn bị cởi quần áo, sắc mặt Lạc Vân Đường trở nên phá lệ khó coi.
Nhưng tay y bị trói ở đầu giường, chạy cũng chạy không phát, còn không thể phòng vệ, chỉ có thể lấy chân đá Khảm Đặc.
Khảm Đặc cởi quần áo, nắm lấy hai chân đang lộn xộn của Lạc Vân Đường, thân mật mà hôn hôn, sau đó trực tiếp kéo mạnh, để y giương lớn hai chân, Khảm Đặc gắt gao nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt của y.
Thật xinh đẹp….
Cả người chủ nhân đều thật xinh đẹp, ngay cả phía dưới cũng có thể khiến hắn thất thần.
Cảm giác bị thị gian thật sự quá khó chịu, Lạc Vân Đường trừng lớn mắt, hai tay không ngừng cọ xát ở đầu giường, muốn thoát khỏi trói buộc, chân cũng cố giãy giụa muốn tránh khỏi tay Khảm Đặc.
Nhưng sao Khảm Đặc có thể không đề phòng, trước đó hắn để chuốc thuốc chủ nhân, dẫn tới Lạc Vân Đường hiện tại căn bản không có nhiều sức lực, giãy giụa như vậy ngược lại càng giống như tình thú.
Khảm Đặc càng xem càng si mê, trực tiếp dùng đầu lưỡi liếm lên.
"A a……"
Cả người Lạc Vân Đường cứng đờ. Y cả đời một tay che trời tại bán đảo, hiện giờ lại bị một nam nhân đè dưới thân dâm loạn, còn bị, còn bị hắn si mê liếm huyệt khẩu dưới thân.
Đáng chết,
Y muốn giết chết con chó hoang không nghe lời này ——
"A ——"
Thế nhưng giây tiếp theo, không biết bị hắn liếm đến chỗ nào, Lạc Vân Đường run rẩy toàn thân, không khống chế được rên rỉ bên miệng.
Khảm Đặc phảng phất như dã thú mà điên cuồng liếm nơi đó, đến nỗi đầu óc của Lạc Vân Đường đã có chút mơ màng, dưới thân vậy mà lại bị Khảm Đặc liếm đến chảy nước, từng chút từng chút một chảy ra bị Khảm Đặc đặc biệt quý trọng nuốt lấy toàn bộ, nơi huyệt khẩu bị liếm đến lấp lánh màu hồng nhạt, còn kèm theo chất lỏng dinh dính, sắc tình mà dâm đãng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!