Chương 2: Pháo hôi mỹ nhân trong thế giới trinh thám gay cấn

2: Bị vai ác liếm đầu v*, nam chính tới giải cứu.

Lạc Vân Đường thuộc thành viên cục Xuyên nhanh, nhiệm vụ là sắm vai các nhân vật pháo hôi trong mọi loại thế giới.

Ở thế giới này, anh là người qua đường vô tội bị vai ác giết hại.

Lẽ ra anh sẽ gặp mặt đại vai ác này vào tháng sau, bị hắn ta coi là mục tiêu giết hại mới, đến lúc đó anh có thể dựa vào mục che chắn cảm giác đau rồi thành công hoàn thành nhiệm vụ "đi đời" thoát ly thế giới này.

Mà không phải hiện tại.

Dẫu sao cũng không phải vấn đề lớn.

Không biết vì sao, mỗi khi Lạc Vân Đường công tác ở thế giới mới đều sẽ xuất hiện lệch lạc có lớn có bé.

Tại tiểu thuyết đỉnh lưu vô cp văn, đóng vai tiểu đệ pháo hôi thay nam chủ hứng chịu đòn công kích của đối thủ mà hy sinh, kết quả sau khi chết nam chủ vững tâm nhất quyết không sát sinh lại đồ sát toàn bộ tiểu thế giới, sau cũng tự sát tuẫn tình.

Hoặc trong tiểu thuyết hào môn cẩu huyết văn, anh làm nhiệm vụ ỷ gia thế mà ức hiếp nam chủ, coi vai ác như thằng đệ mà sai, thường xuyên chèn ép nam chính 2, thành ra bị cả nam chủ, vai ác và nam nhị liên thủ cầm tù.

____________

Anh rất nghi ngờ mình hoàn thành nhiệm vụ sai chỗ nào.

Chẳng qua chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là có thể đạt được tích phân, dù cốt truyện đi sai hướng và cũng không sao.

Tần Khanh hoàn toàn không khống chế được dục vọng nữa rồi.

Thật xinh đẹp.

Đầu ngực bà xã đẹp đến vậy, còn cố ý lộ ra cho hắn xem, còn không phải muốn ông xã liếm mút sao?

Vợ yêu sao có thể dâm như thế.

Bảo bối dâm của hắn, cũng là bà xã dâm của hắn.

Thời điểm này, Tần Khanh không khác gì tên điên, hưng phấn đến đỏ bừng mắt.

Hắn xác thật vốn đã điên, nào có người bình thường sẽ coi người lần đầu gặp là bà xã của mình. Còn âm thầm quấy rối người ta trong tầm thức nữa.

Đột nhiên Tần Khanh đẩy mạnh thanh niên vào tường, gấp gáp vén áo Lạc Vân Đường lên, vội vàng cúi đầu chen vào.

"A, tiên sinh anh đang làm gì vậy?!"

Lạc Vân Đường bị Tần Khanh đột ngột đẩy lên tường, căn bản không phản ứng kịp, anh có hơi hoảng, muốn đẩy Tần Khanh ra.

Bỗng, có một vật ẩm ướt chạm nhẹ đầu ngực anh một cái.

Đây..

Lạc Vân Đường trừng lớn hai mắt.

Người này là đang liếm đầu ngực mình sao?!

Sao lại như vậy?

Trước giờ Lạc Vân Đường chưa bao giờ gặp một người như thế, anh ôn hoà đối nhân xử thế, hầu hết đều gặp người dịu dàng đối đãi lại anh, dần tạo nên tính cách thiện lương mềm mại, đối với hết thảy mọi việc đều có mong tưởng tốt đẹp.

Thế nhưng hiện tại lại đang bị một người xa lạ ấn lên tường liếm đầu ngực.

Hắn ta vừa liếm vừa mút, y như ma đói lần đầu thẩm được mỹ vị tuyệt hảo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!