Chương 10: Pháo hôi mỹ nhân trong thế giới trinh thám gay cấn

10: Bị nam chủ ** quỳ bò trên đất.

Khi Lạc Vân Đường ghé bên người nam nhân thở dốc, hắn ta khẽ rên rỉ rồi chậm rãi tỉnh lại.

Thân thể anh cứng đờ, điên cuồng nghĩ cách giải thích.

Làm thế nào để giải thích tại sao mình lại ngồi khóa trên đùi, thậm chí chảy ướt cả người hắn đây.

Anh chầm chậm ngẩng đầu, lại thấy ý cười cùng dục vọng sâu không thấy đáy trong mắt hắn ta.

Nam nhân vuốt ve mặt anh, mắt ngập tràn ôn nhu cùng lưu luyến: "Bảo bối thật tốt quá, không đành lòng anh đang bị thương, can tâm tình nguyện cọ sát dương v*t của anh sao?"

Hắn, hắn đang nói cái gì?!

Lạc Vân Đường không nói nên lời.

Thịnh Ngọc Hàn nói tiếp: "Bảo bối, gã kia là sát nhân, em không nên làm vợ gã, tên đó chắc chắn sẽ giết em. Làm bà xã của anh được không, anh sẽ bảo vệ em thật tốt."

Hắn đang nói gì vậy…

Thế giới này điên rồi sao?

Lạc Vân Đường hoảng hốt cực kỳ.

Từ sau việc tại tiệm hoa đó, mọi thứ bắt đầu loạn đến hoang đường hết cả.

Thậm chí ngay trước mắt, ân nhân vừa cứu mạng mình, chỉ là một người xa lạ, lại đang nói muốn anh làm vợ của hắn.

"Tôi là nam." Lạc Vân Đường cau mày, nghiêm túc từ chối, "Tôi có thể bảo vệ được bản thân từ giờ rồi, cảm ơn anh đã cứu tôi, hiện giờ để tôi xuống xe là được."

Anh rõ ràng đang cự tuyệt nam nhân, nhưng giờ anh chỉ đang mặc một cái áo, bắp đùi bên dưới đều là nước dâm, bộ dạng này thật sự không có chút thuyết phục nào.

"Bé ngoan đừng từ chối anh mà…" Thịnh Ngọc Hàn đầy mặt khẩn cầu, ngón tay lại tùy ý thăm dò tiểu huyệt thanh niên, bị nó tham lam hút vào, "Bé yêu thử với anh một lần trước được không, anh nhất định sẽ làm tốt hơn tên kia."

"Bé yêu thử một lần với anh sẽ biết."

Này có chỗ nào gọi là theo đuổi? Trực tiếp thỉnh cầu người trong lòng dùng thử thứ bên dưới của hắn, xem xem có thoải mái hay không.

Hắn thốt ra những lời hoang đường này, Lạc Vân Đường sao có thể không rõ ý tứ của hắn.

"Không… Không! Tôi không cần!" Lạc Vân Đường giãy dụa đứng dậy, lại bị Thịnh Ngọc Hàn gắt gao ôm trọn, hắn cởi quần, giữ cho Lạc Vân Đường chầm chậm ngồi xuống dương v*t mình, bên miệng còn si mê lặp đi lặp lại: "Bà xã, thử một lần nhé, thể lực của anh rất tốt, phía dưới cũng rất dài, có thể chịch em đến —— nơi này."

Ngón tay hắn ngập tràn ý vị chạm lên bụng Lạc Vân Đường.

Cảm giác dương v*t từng chút một thong thả đi vào hậu huyệt khiến Lạc Vân Đường muốn hỏng mất, anh nức nở muốn trốn đi, thế nhưng không gian nhỏ hẹp như vậy, anh lại có thể chạy đi đâu chứ.

Thịnh Ngọc Hàn si mê đầy mặt, thân mật liếm mút cằm anh.

Thật mềm, nóng quá…

Thật mềm thật mềm thật mềm, bà xã thật quá đáng yêu.

"Đều ăn vào rồi, bà xã giỏi quá."

Sau khi hoàn toàn đâm vào, Thịnh Ngọc Hàn liền bắt đầu lên xuống, kéo thanh niên cuốn vào vực sâu của tình dục.

Xe đi bao lâu, Thịnh Ngọc Hàn liền chịch Lạc Vân Đường bấy lâu.

Tiểu mỹ nhân đáng thương, bị tên sát nhân cầm tù dâm loạn còn chưa đủ, cho rằng rốt cuộc bản thân có thể thoát khỏi, lại gặp phải một tên xa lạ khác hung hăng cường bạo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!