Chương 8: (Vô Đề)

"Hoàng tẩu chớ trách, là hoàng đệ nói sai." Tống Hoành thấy Thường Nhạc, trong lòng lập tức thấy dễ thở hơn, nhận sai xong thì chỉ Ninh quý nhân: "Chỉ là mỹ nhân như này mà hoàng tẩu không đau lòng?"

Ninh quý nhân bắt kịp tình huống, lã chã rơi lệ, dáng dấp đúng kiểu nhìn thấy mà thương. Khương Ninh đương nhiên sẽ không thực sự giết huynh trưởng của nàng ta, kể cả hôm nay không vào được Từ An cung, nàng cũng có thể thăm dò xem Tống Cẩn rốt cục dung túng nàng đến mức nào.

"Ninh Nhi, nàng đứng lên."

Ninh quý nhân hơi hiểu ý Khương Ninh, gạt lệ đứng lên, quay đầu nhìn ca ca: "Huynh trưởng, huynh vì nương nương hy sinh một chút đi." Nói rồi lùi sang một bên.

Mọi người: "…"

Tống Hoành lúc này thật muốn quát lên, cả ngươi cũng hồ đồ theo cái gì vậy chứ!

Thường Nhạc đến trước mặt hành lễ xong đã cười nịnh nọt: "Hoàng hậu nương nương, bệ hạ nói muốn gặp ngài, mời ngày đến Thái Hòa cung với nô tài." Như thể không thấy cái thanh trường đao, vẫn khom người đỡ tay nàng.

Làm thái giám thiếp thân của Tống Cẩn, Thường Nhạc bị đám quan lại cùng chúng phi đố kỵ, người khác sống chết cũng không thấy nổi Tống Cẩn, hắn ngược lại ngày ngày còn ở trước mặt Tống Cẩn nói chuyện, đúng là rất trâu bò, vì thế hắn rất ít khi lộ dáng dấp hạ mình như vậy.

Mọi ánh mắt đều nhìn Khương Ninh, thấy nàng thu hồi trường đao, đều thở phào nhẹ nhõm. Khương Ninh cong môi cười lạnh, trường đao bay vèo, đóng trên cửa điện.

Mợ nó lớn lối vậy, đây là cửa của Thái hậu đương triều, mẫu thân của hoàng thượng đó! Ngươi cứ vậy mà cắm thanh đao lên, mặt mũi thái hậu cùng hoàng thương để chỗ nào a!

Mọi người nhẫn nhịn nhìn về phía Khương Ninh, chỉ cầu nàng đừng tiếp tục làm càn nữa. Vân Huyên run rẩy mở miệng, muốn hóa chuyện lớn thành chuyện nhỏ: "Hoàng hậu tỷ tỷ, cái đao kia muội lấy xuống chơi chút được không?"

Khương Ninh làm tư thế mời, Vân Huyên thụ sủng nhược kinh vội chạy qua lấy. Khương Ninh lúc lúc này mới hướng Thường Nhạc nói: "Xin Thường công công chuyển lời cho bệ hạ, bổn cung muốn vào Từ An cung."

Ngài đây là coi trời bằng vung a, Thường Nhạc thầm nghĩ, nhưng vì cái ánh mắt sắp thiêu đốt hắn kia, hắn vội vã quay về Thái Hòa cung.

Trước cửa cung lắng xuống, Vân Huyên hự hự rút đao, làm cách nào cũng rút không được. Chúng phi nhìn không nổi đều chạy lại rút cùng, tập hợp thầm thì: "Nương nương bệnh mà vẫn lợi hại thật."

Khương Ninh giờ thân thể bạc nhược nhưng đó là so với trước đây, kể cả nàng có yếu nữa thì một thanh đao hay đám liễu rủ trong gió này sao làm khó được nàng.

Đao này nếu Tống Hoành đến phụ chắc cũng rút ra được đó, nhưng hắn đương nhiên sẽ không cùng đám phi của hoàng huynh chơi trò rút củ cải, đành đến gần Khương Ninh: "Hoàng tẩu, tẩu như vậy sẽ làm khó hoàng huynh."

"Sao hoàng đệ biết hắn sẽ bị làm khó?" Sóng mắt Khương Ninh lưu chuyển, như bích thủy dập dờn, Tống Hoành không nhịn được nhìn vào, vẻ do dự của hắn nháy mắt đã bị Khương Ninh nhìn ra.

Hoàng đệ này có chuyện gạt nàng a. Khương Ninh ngước mắt nhìn trời, tỉnh táo lại không khỏi phiền muộn, cũng không phải nàng hối hận càn rỡ đến Từ An cung, mà là dưới cơn nóng giận đã quên mất lời cha dặn.

Có điều, nháo đến như thế, Khương Ninh cũng hiểu được vị trí của mình trong lòng Tống Cẩn, chuyện này nàng đã làm đến thế rồi, nếu Tống Cẩn có lòng cùng nàng thương lượng, nàng phải nghĩ xem đó là điều kiện gì.

Chúng phi hự hự rút đao, Thường Nhạc toát mồ hôi chạy tới, đứng trước mặt Khương Ninh, lấy từ trong tay áo một tờ giấy đưa cho nàng: "Nương nương, bệ hạ có chuyện muốn nói cùng ngài."

Khương Ninh tiếp nhận, mở ra xem một chút, thần thái hơi thay đổi, mặt mày cũng sinh động hẳn lên, nàng cất giấy trong tay áo, quay đầu cười khẽ: "Chúng mỹ nhân, phải đi rồi."

Một hô trăm ứng.

Chúng phi vù vù chạy tới, vây quanh nàng cùng rời đi.

Thường Nhạc cùng Tống Hoành: "…."

Thường Nhạc: "Vương gia, đao này…"

Tống Hoành phiền muộn: "Rút."

Sau đó.

Tống Hoành rời đi.

Thường Nhạc rút đao xong quay về phục mệnh.

Tống Cẩn nghe xong dừng bút, qua hồi lâu mới tin tưởng mình dỗ được Khương Ninh rồi, con ngươi thâm thúy hiện ra một vệt bất đắc dĩ.Hai ngày sau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!