Chương 15: (Vô Đề)

Kỳ thực các nàng đồng cảm với hai người bọn họ cũng không sai, những ngày này Như Phi cũng không dễ dàng, trong mắt phe Khương Ninh nàng chính là kẻ phản bội đáng ghét, mà ở phái trung lập, nàng chính là kẻ tâm cơ dựa hơi biểu muội đang đắc thế, mà bản thân mình càng sổ sở hơn, dù sao còn phải rơi vào cả hố sâu của tỷ muội tình thâm với Thẩm Âm. Truyện được dịch và đăng tại Sắc

- Cấm Thành fanpage. xin vui lòng ghi rõ nguồn và up sau page 3 chương.

Trong điện Thái Hòa.

Như Phi ngồi trên bàn thán một hơi; "Bệ hạ, thần thiếp đã nói gần trăm lần là nương nương thích ngài nhất rồi, sao ngài vẫn chưa thỏa mãn a?"

Làm một con cờ của cả Khương Ninh, Tống Cẩn lẫn Thẩm Âm, tâm trạng Như Phi thực cay đắng, nhưng vì để lập công chuộc tội, cứu cả nhà nàng, nàng vẫn vui vẻ để bị mắng. Nhưng hôm nay Tống Cẩn triệu một mình nàng đến chỉ vì để nghe nàng khẳng định Khương Ninh thích nhất là hắn, nàng có điểm nhịn không nổi nữa.

"Ầu." Tống Cẩn một tay cẩm bút phê tấu chương, một tay sờ sờ chồng thư tình,: "Câu nói này nghe thế nào vẫn thấy không thỏa mãn, nói tiếp đi."

"Hoàng hậu nương nương thích nhất là bệ hạ!"

"Hoàng hậu nương nương thích nhất là bệ hạ!"

"Hoàng hậu nương nương thích nhất là bệ hạ!"

Nàng cong môi nói ba lần, trong lòng đã hạ quyết tâm, nàng quay về nhất định sẽ nói với nương nương, bệ hạ này đúng là bệnh không bình thường ngày một nặng rồi. Truyện được dịch và đăng tại Sắc

- Cấm Thành fanpage. xin vui lòng ghi rõ nguồn và up sau page 3 chương.

"Chuyên tâm chút đi, bằng không trẫm sẽ viết thư cho A Ninh nói là ngươi trộm nhìn trẫm." Hai người không ai nhìn ai, khẩu khí uy hiếp này từ đâu ra vậy chứ.

Cmn! Đừng a! Thần thiếp một chút cũng không dám nhìn ngài! Như Phi sợ quá thụt lùi lại mấy bước: "Bệ hạ người không thể hại thần thiếp a!"

Nàng nhớ ngày ấy sau khi Khương Ninh phân phó nhiệm vụ cho nàng, nàng hỏi: "Nương nương tại sao lại tín nhiệm chúng muội đến vậy? Vạn nhất chúng muội thật sự liên thủ với Thẩm Âm…."

Khương Ninh đến lời nàng nói chưa xong đã cười rồi: "Ngươi cho rằng bổn cung là thánh mẫu đến đâu cũng rải ánh sáng khắp nơi? Nói cho ngươi biết, trước khi đến đây bổn cung đã điều tra từng cái gốc từng cái rễ về chúng phi, rất mực rõ ràng, kể cả phẩm hạnh thế nào, thế nên Như Phi nàng đừng vùng vẫy nữa, cứ đứng về phía bổn cung thôi." Rất có cảm giác khí chất bức người.

"Ngươi sợ A Ninh đến vậy?" Thanh âm của Tống Cẩn như kéo Như Phi quay về.

Như Phi vô cùng đoan trang đáp: "Bẩm bệ hạ, cũng không hoàn toàn là sợ."

"Ồ, vậy là còn vì bội phục các thứ."

"Còn là vì thích nữa ạ."

Tống Cẩn: "….."

"Ngươi thích A Ninh hơn trẫm?"

"Đó là đương nhiên."

"…. Vì sao?"

"Bệ hạ đã có nơi thuộc vệ, thần thiếp có muốn cũng chỉ là vọng tưởng mà thôi. Mà đều là nữ nhân, có ai không muốn được trở thành người như nương nương chứ? Càng không đạt được càng muốn có, cách duy nhất là không ngừng đến gần."

Tuổi trẻ đã mang áo giáp ra chiến trường, tuổi đôi mươi thì cai quản hậu cung, đến một cái chớp mắt cũng khiến người ta ngưỡng mộ.

Đó chính là Khương Ninh.

Tống Cẩn nhất thời ngẩn ngơ, không biết đang nghĩ gì, đôi mắt dịu dàng vô cùng, hắn nói với Như Phi: "Ngươi đi nói với A Ninh, trẫm đã rất lâu rồi không được nghe nàng ấy nói chuyện."

Như Phi gật đầu ý đã biết, thầm nghĩ ngài đây chính là muốn nương nương nói mấy lời sến súa đó với mình sao? Khưa khưa! Truyện được dịch và đăng tại Sắc

- Cấm Thành fanpage. xin vui lòng ghi rõ nguồn và up sau page 3 chương.

Như Phi mang trên mình nhiệm vụ nặng nề rời khỏi Chiêu Nhân cung, nàng về cung mình trước, Thẩm Âm, à, không, lúc này là Thẩm quý nhân ra chào đón nàng: "Tỷ tỷ, ta để ngự thiện phòng làm món tỷ thích ăn nhất…."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!